Nếu không chịu được cô đơn thì xin đừng đến Đức

Cô đơn, buồn bã là cảm giác thường trực trong tôi. Những ngày nghỉ lang thang một mình trên phố, tôi thấy lạc lõng, buồn tủi, và thấy mình nhỏ bé giữa những người mắt xanh tóc vàng, những tiếng xì xồ câu hiểu câu không.

1 Neu Khong Chiu Duoc Co Don Thi Xin Dung Den Duc

Học xong đại học, với lợi thế của gia đình, tôi có được một chỗ làm tốt mà nhiều người mơ ước. Rồi cơ hội ra nước ngoài cũng bất ngờ đến với tôi. Tôi nghĩ mình còn trẻ thì nên xông pha, tìm kiếm những điều mới lạ.

Đa số bạn bè, hàng xóm, ai cũng khuyên tôi không nên đi, còn gia đình thì lại động viên tôi đi cho biết, đời còn dài lo gì. Và tôi đi. Cầm visa vào Đức, tôi lên máy bay, ngồi trong khoang hạng nhất, trong lòng lâng lâng khó tả. Tôi đã mơ màng nghĩ đến sáng mai sẽ được đặt chân lên nước Đức với mộng ước làm giàu. Đến sân bay, anh chị tôi, các cháu tôi chào đón, ôm hôn, tôi thấy vui quá. Nước Đức đẹp quá, không khí trong lành, những cánh rừng hai bên đường thật tuyệt. Ôi cuộc sống mới tươi đẹp làm sao!

Một tuần sau tôi bắt đầu làm cho nhà hàng lớn mà anh chị tôi làm chủ, rồi tôi đi học tiếng. Một năm đã qua nhưng giờ đây tôi thấy lòng hụt hẫng chơi vơi. Có giấy tờ hợp lệ, có một công việc tốt mà sao lúc nào tôi cũng thấy buồn, lúc nào cũng thấy nhớ nhà, nhất là khi mọi người hỏi bao giờ tôi về, ở bên đó làm gì, ở nhà giờ vui lắm. Đúng là không đâu bằng ở nhà. Lắm lúc trước khi đi ngủ, tôi cứ nằm nghĩ về Việt Nam để đêm mơ thấy quê mình. Tôi còn sợ đang ngủ mà tỉnh dậy thấy không gian im phăng phắc, không một tiếng động. Những lúc đó tôi lại nhớ nhà, nhớ mẹ cồn cào và chỉ muốn khóc.

Cô đơn, buồn bã là cảm giác thường trực trong tôi. Những ngày nghỉ lang thang trên phố một mình, tôi cảm thấy lạc lõng, buồn tủi, và thấy mình nhỏ bé giữa những người mắt xanh tóc vàng, những tiếng xì xồ câu hiểu câu không.

Có lẽ tôi sẽ về hẳn thôi, chứ ở đây cứ cô đơn lủi thủi thế này thì giàu đâu chưa thấy đã chết vì suy tư hao mòn. Giờ đây tôi mới thấy ý nghĩa của hai từ quê hương. Các bạn hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định ra đi bởi kẻo lại như tôi, trở đi mắc núi, trở lại mắc sông.

Nguồn: Thời báo Việt Đức


© 2024 | Thời báo ĐỨC



 

Bài liên quan

Thời báo Đức không chỉ là một ấn bản trực tuyến, đó là một cộng đồng. Theo dõi chúng tôi bạn sẽ thấy cuộc sống ở Đức hiện lên sinh động, chân thực và hấp dẫn mỗi ngày