Một chú mèo bị viêm phổi cần phải tiêm. Bác sỹ thú y bèn đề nghị chính người chủ nuôi mèo giữ đầu của nó, nhưng bà ta có lẽ đã quá mạnh tay, khiến chú mèo hoảng loạn và quay lại cắn thẳng vào bàn tay trái của chủ. Vết cắn quá mạnh khiến người chủ phải làm tiểu phẫu và vào viện điều trị mất một tuần.
Bảo hiểm tai nạn nhà nước không công nhận đây là tai nạn lao động và từ chối bồi thường cho người này.
Bà kiện ra toà. Tòa án Xã hội Sozialgericht tại Lüneburg (Niedersachsen) đứng về phía bảo hiểm, phán: Người nào nhận giúp đỡ bác sỹ thú y để giữ vật nuôi của chính mình khi khám bệnh, lại bị chính con thú đó cắn, không thể đòi bồi thường cho chi phí chữa bệnh cũng như tiền thương tật từ bảo hiểm tai nạn nhà nước.
Đúng là rủi ro này có thể xảy đến cho một người phụ tá trong phòng khám thú y, nhưng trong trường hợp nói trên, người bị thương chỉ thay thế phụ tá để lo cho sức khỏe thú nuôi của chính mình, nghĩa là chỉ vì lợi ích riêng của mình.
Tòa đồng thời nhấn mạnh: Theo tuyên án của Tòa Xã hội Liên bang thì nếu không có mối quan hệ lao động nào được thiết lập qua hợp đồng, một hành động giúp đỡ trong công việc chỉ được bảo hiểm bồi thường, khi đây là hành động quan trọng, phục vụ cho công việc của một người khác.
Nạn nhân nữ nói trên đã bị thương chỉ vì tự mình muốn giúp đỡ bác sỹ thú y điều trị bệnh – và hoàn toàn vì lợi ích của chính mình (án số AZ. S 2 U 99/10).
V.Đ
© 2024 | Thời báo ĐỨC