Tôi đã đến Đức như thế đó

Bạn Trần Mạnh Cường, hoàn toàn không có người nhà hay người thân quen nào bên Đức. Thật may mắn là bạn đã sang đến nơi bình an vô sự và còn nhận được sự trợ giúp nhiệt tình của một bạn sinh viên Việt Nam bên đó. 

132 Content 3 7

“Bây giờ ở Đức là khoảng 8h30, ăn uống xong xuôi mới rảnh để ngồi kể lại chuyện của ngày hqua (do có quá nhiều bạn hỏi)- Câu chuyện bắt đầu từ sân bay Nội Bài, 7h00 bước lên máy bay, sau đó thì tự nhiên thấy lo lo mà ko biết lo cái j, nhưng may cho mình là được ngồi gần cửa sổ, nên ham hố nhìn cảnh bên ngoài và các suy nghĩ khác bay đâu ko biết.

Theo kế hoạch thì 8h30 phút máy bay sẽ hạ cánh ở sân bay Tân Sơn Nhất, và mình có 1h30′ để chuyển máy bay bay tiếp sang Frankfurt, nhưng ko hiểu vì sao lúc đặt chân được vào sân bay Tân Sơn Nhất nhìn đồng hồ đã là 9h30, thế là cuống cuồng gọi đt cho bố mẹ và một số người quan trọng , sau đó chạy lung tung tìm đường ra khu vực Đường bay quốc tế.

Vừa đến khu vực Đường bay Quốc tế thì phải làm thủ tục xuất cảnh. Trời ơi đợi lâu dã man  ko biết con người ngay trước mình trao đổi j với anh cảnh sát mà mất hơn 10′, làm mình đợi hết hơi. Trong khi đến mình thì ảnh cảnh sát cầm hộ chiếu, nhìn mình trong 2s, xong đóng dấu mà cho mình qua.

Sau khi xong các thủ tục và kiểm tra an ninh, nhìn đồng hồ thấy 10h kém 7, lại cuống cuồng chạy đi tìm cửa lên máy bay. Nhìn trên vé là cửa số 2, nhưng khi chạy đến nơi nhận được thông báo là máy bay đã chuyển sang cửa số 17, lại phải chạy gần 2 vòng để hỏi và tìm đường, sau phát hiện ra do cửa số 17 ở tầng phía dưới của cửa số 2   tự hào là mình đến cửa số 17 lúc 9h59 – Lên máy bay sang Frankfurt, rất hay là mình lại được ngồi cạnh cửa sổ  Khi nghe thông báo dự tính bay 12,5 tiếng, bắt đầu thấy lo lo các kiểu, ko biết sẽ phải làm j khi mà quên ko mang sách lên máy bay và quyển tạp chí trên đó thì đã đọc hết từ chuyến bay trước :-s.

Nhưng sau phát hiện ra tivi trên máy bay có một loạt phim Disney, nên quyết định ngồi xem phim trong 6 tiếng sau đó thì buồn ngủ nhưng ko thể ngủ nổi, lại cộng thêm việc hai cái chân phải chạy suốt cả ngày bắt đầu lên tiếng hành hạ mình

- Sáng hôm sau, 5h30 đã hạ cánh xuống sân bay Frankfurt (theo kế hoạch phải là 6h30) cùng với 1 cảm giác cả tay và chân mỏi rã rời vì ko ngủ được 1 tí nào trên máy bay  lại còn phải cầm 2 cái vali rõ tos.

Sau khi làm thủ tục nhập cảnh ở Đức mất 30s, trong đầu lúc nào cũng nghĩ là phải nói tiếng Đức, nhưng cuối cùng lại phản xạ ngay tiếng……Anh khi một bác nói chuyện với mình lại nói Hello thay vì Hallo.

Ấn tượng đầu tiên là sân bay Frankfurt rất hiện đại và cũng to kinh khủng, May là mình tìm thấy cái bản đồ sân bay, nhưng phát hiện ra mình đang ở Khu vực 2 của sân bay, trong khi bến tàu ở Khu vực 1 cách đó 10′ đi xe buýt. Phấn khởi vì tìm thấy điểm đến nhanh chóng, mình chạy đi nhưng mãi ko thấy cổng đâu, rất may lại gặp đúng chị tiếp viên Vietnam Airlines trên máy bay của mình, và được chị ấy chỉ đường ra bắt xe buýt, và tất nhiên là nói tiếng…..Việt.

Rất nhanh sau đó mình tới bến tàu, ban đầu định mua vé chuyển tiếp 1 lần nhưng được chị bán vé tốt bụng tư vấn là mình mang nhiều đồ đạc nên đi tàu trực tiếp, mình đã chuyển sang chuyến tàu xuất phát lúc 7h53 ở đường ray số 5, và tất nhiên là nói chuyện bằng tiếng Đức – Cầm vé tàu đi ra, trong đầu cứ lẩm nhẩm đường ray số 5, thanh niên với tay chân chỉ trực rụng ra phải cầm 2 vali 1 cặp 1 túi xách với tổng khối lượng bằng đúng khổi lượng cơ thể bắt đầu di chuyển chầm chậm. Đến chỗ phải lên tầng thì thang cuốn hỏng  mà cái cầu thang bộ rõ dài.

Tuy nhiên ko có cách nào khác nên phải xách tất cả chỗ hành lý lặc lè bước cầu thang. Mọi người ai cũng có đồ nên ko giúp được mình. Mãi được nửa cầu thang thì có 1 ông lão tốt bụng đến bảo mình: Cháu ơi cháu đi xuống cầu thang, ra ngoài cửa rẽ trái là có thang máy đấy.

Cuối cùng cũng lên được tầng tàu chạy, ở đây có 2 biển chỉ dẫn chính, là đường ray từ 1-3 và 4-7, sau một hồi lấy vé ra lẩm nhẩm lại thì nhân vật chính của chúng ta đi thẳng đến đường ray số 7 và ngồi đó sung sướng   mãi đến 7h43 mới để ý là lịch trình của tàu có vẻ lạ lạ  và đến 7h45 thì anh lại phải xách 2 cái vali đi ngược lại hơn 500m để đến đường ray số 5 và vừa kịp lên tàu.

Tàu đi khá thoải mái và đến 8h58 đã có mặt tại ga Karlsruhe. Theo kế hoạch thì 10h anh bạn tốt bụng đã cho mình ở nhờ mấy hôm mới có thể đón mình được nên có 1 tiếng vừa đi vừa lăn ở ga tàu với 2 cái Vali, và có nói chuyện với 1 bác người Đức cũng tốt bụng ko kém  có vẻ bác ấy khá vui khi biết mình bay hơn 9500km từ VN sang đây  Sau đó mình được đón về nhà…

Theo Trần Mạnh Cường-Du học Đức Amec


© 2024 | Thời báo ĐỨC



 

Bài liên quan

Thời báo Đức không chỉ là một ấn bản trực tuyến, đó là một cộng đồng. Theo dõi chúng tôi bạn sẽ thấy cuộc sống ở Đức hiện lên sinh động, chân thực và hấp dẫn mỗi ngày