Vẫn chuyện dài ác ma của đám ma tăng

Mấy hôm nay, mạng xã hội tràn ngập chuyện “văn bằng” sặc mùi gian lận của gã lưu manh Vương Tấn Việt, lột xác thành một tên trọc, tiếm danh Thích Chân Quang. Và gã đã rơi tuột hết mọi mặt nạ, hiện nguyên hình là một tên lưu manh kiểu chợ búa, ít học, cơ hội và háo danh.

Nhưng gã chỉ là một tên ma đầu mạt hạng, thấp kém một cách thô thiển.

1 Van Chuyen Dai Ac Ma Cua Dam Ma Tang

Trong một xã hội văn minh thì Thích Chân Quang chỉ đáng làm trò cười, cùng lắm chỉ làm hại trong phạm vi một vùng, những người bị gã mê hoặc, kể cả những “thầy, cô” ở ĐHL phải quỳ gối... trước mặt gã kia, chẳng qua do họ nghiệp quá nặng, phước quá cạn, phận quá thấp, và danh quá hèn mà thôi.

Nhưng chớ lãng quên tên đại ma đầu Vũ Minh Hiếu, tức tên trọc Thích Trúc Thái Minh, kẻ cầm đầu “cung ma” Ba Vàng, cũng là hang ổ của một băng nhóm lưu manh tâm linh, tổ chức theo kiểu hội Tam Hoàng.

2 Van Chuyen Dai Ac Ma Cua Dam Ma Tang

Tên này mới đặc biệt nguy hiểm, nguy hiểm đối với cả đạo pháp lẫn tín ngưỡng, từ tư tưởng đến tiến hóa, từ văn hóa đến chính trị, từ nghiệp thức đến lương tri...

Đại ác ma này gây hại không chỉ trong phạm vi cả nước, mà còn gây hại đến nhiều đời, nhiều kiếp về sau.

Có những thế lực rất bẩn thỉu, đang muốn dư luận lãng quên tên này, nên đã hướng dư luận vào tên Vương Tấn Việt thảm hại kia. Không phải tình cờ, mà những thông tin gian lận học đường của tên rác rưởi họ Vương cứ liên tục được tung ra, một cách rất bài bản, có thứ tự, lớp lang... đàng hoàng. Tất cả đều có bàn tay “đạo diễn” cả đấy.

Trước nay tôi chưa tin, rằng Ba Vàng là “cỗ máy” kiếm tiền nghìn tỷ, cho những hạng “thân cận xứ” trùm sỏ và tội lỗi nào đó của Thích Trúc Thái Minh. Nhưng nay thì bắt đầu tin.

Những ai còn chút phân vân, trước “quy ước xã hội” đối với những anh đầu trọc khoác cà sa, thì cần phải biết, sở dĩ có cái “qui ước xã hội”, mà Ngài Huyền Trang nói với vua Đường ngày trước, vì thời đó không có ma tăng, ác tăng...

Cần phải hiểu “định nghĩa” thế nào là người xuất gia chân chính, đã được “ấn chứng” từ trước đó, thời Đức Phật còn tại thế. Người “xuất gia”, ít nhất cũng phải biết: “tri túc, thiểu dục”.

Tri túc là biết thế nào là đủ, thiểu dục là dục vọng ít nhất. Hai tên này lòng tham vô độ, dục vọng vô bờ, tìm mọi cách vơ vét tiền của bá tánh càng nhiều càng ít... thì thực chất không phải xuất gia. Nghĩa là không còn phân vân gì nữa, chúng ta không cần phải “kính trọng”, cho dù chúng khoác cà sa và hoàng bào, ngồi trên ghế rồng và ngai vàng, nhân danh đại đức và Tam Bảo...

3 Van Chuyen Dai Ac Ma Cua Dam Ma Tang

Tên Thích Trúc Thái Minh nguy hiểm gấp trăm lần gã Thích Chân Quang. Nếu gã Thích Chân Quang cần phải dọn dẹp, như quét rác để giữ cho nhà sạch, thì tên Thích Trúc Thái Minh như những ổ mối mọt, phải tiêu diệt kẻo sập cả tòa nhà.

Vụ giải vong kéo dài nhiều năm là vụ lừa đảo kinh tởm, mang lại hàng trăm tỉ... cho Ba Vàng, đẩy hàng ngàn người vào vòng khốn khổ, phải viết riêng một cuốn sách để ghi lại tội ác này của y và mụ Yến hố tiêu.

Đến vụ xá lợi tóc Phật là vụ bịp bợm đông đảo, công khai và trắng trợn, vô tiền khoáng hậu.

Nếu sợi tóc mà y tha về, cho mọi người cầm, sờ mó và vuốt vuốt mà là xá lợi tóc thật, thì đó là một sự báng bổ và xúc phạm ghê gớm.

Tôi biết có di vật của Đức Phật, người xem nhìn qua 3 lớp kính còn là có phước đấy.

Cảnh sát quốc gia súng ống đầy mình còn ngăn không cho chụp ảnh, không cho vượt quá lan can... Đến khi bị lật tẩy, y còn trơ tráo: “Xá lợi cũng có xá lợi thật và xá lợi... “biểu tượng”. Dẫu là xá lợi... biểu tượng, thì ta cũng vẫn cứ cung kính...”

4 Van Chuyen Dai Ac Ma Cua Dam Ma Tang

Sau vụ giải vong, vụ xá lợi, Thích Trúc Thái Minh và thị Yến đã chẳng hề sám hối, chúng tiếp tục nghĩ ra một quái chiêu khác, bẩn thỉu tột cùng vô đạo lý để moi tiền thiên hạ, đánh vào tâm lý người nạo phá thai.

Nạo phá thai là việc làm thất đức, nhưng nhiều người vì hoàn cảnh buộc phải làm việc này, làm nhưng trong tâm vẫn hằng lo sợ. Thích Trúc Thái Minh đã khai thác tâm lý này và bày ra trò thỉnh “linh thức” ra khỏi thai nhi(?).

Đây là sự lừa đảo trắng trợn và bẩn thỉu, chà đạp cả đạo lý, chà đạp cả lương tri Nhân loại.

Y đã thách thức pháp luật, thách thức cả nền văn minh... Vậy mà không thấy cơ quan có trách nhiệm nào để mắt tới.

Phải chăng y đang mang lại những dòng tiền tội lỗi khổng lồ cho những ai đó?

Nên nhớ rằng trong đó có mùi lạnh của nghĩa địa, có mùi phân và nước tiểu, cả mùi máu của thai nhi...

Nhà văn Phạm Lưu Vũ


© 2024 | Thời báo ĐỨC



 

Bài liên quan

Thời báo Đức không chỉ là một ấn bản trực tuyến, đó là một cộng đồng. Theo dõi chúng tôi bạn sẽ thấy cuộc sống ở Đức hiện lên sinh động, chân thực và hấp dẫn mỗi ngày