Thu nhập bình quân đầu người cao nhất thế giới, tiềm lực quân sự mạnh nhất thế giới, nhiều phát minh sáng chế nhất thế giới, nhiều giải Nobel nhất thế giới - là những cái nhất thế giới mà bất cứ quốc gia dân tộc nào cũng mong muốn.
Nhưng “bánh chưng lớn nhất thế giớ”, “bánh tét nặng nhất thế giới”, “tô phở bò ăn liền lớn nhất thế giới”, “ram cuốn dài nhất thế giới” - là những cái “nhất thế giới” không mang lại danh giá và lợi ích cho bất cứ quốc gia dân tộc nào.
Những điều “nhất thế giới” kiểu này chẳng những không mang lại vinh hạnh mà còn gây ra sự nhạo cười.
Thống kê những điều “nhất thế giới” của Việt Nam, thì nhận thấy Việt Nam không đua tranh “nhất thế giới” về kinh tế, quân sự, khoa học, công nghệ, mà chú trọng ganh đua “nhất thế giới” ở lĩnh vực ăn uống và mua vui.
Thật tai hại và xấu hổ nếu để cho các thế hệ trẻ Việt Nam hiểu nhầm rằng chính quyền đang cổ suý cho những cái “nhất thế giới” như vậy để sánh vai với các cường quốc năm châu.
Ban Tuyên giáo Trung ương cũng không thể không để ý đến khuynh hướng tư tưởng thi đua sai lệch có hại này.
Ts. Nguyễn Ngọc Chu
© 2024 | Thời báo ĐỨC