Tờ San Francisco Chronicle kể về câu chuyện của bà Sửu Ngô, 67 tuổi, quét rác ở Mỹ, nuôi 3 người cháu cùng với mẹ già ở Việt Nam với nghị lực sống cùng thái độ lạc quan.
Video câu chuyện bà Sửu đăng đầu tháng 8 đã thu hút hơn 11 triệu lượt xem trên thế giới chỉ trong 1 tuần cùng với 5.000 bình luận, 41.000 người chia sẻ.
Video câu chuyện về bà Sửu trở thành chủ đề nổi bật với lượt xem nhiều nhất trong lịch sử của tờ báo này.
Mỗi sáng bà Sửu Ngô, ở khu phố Tàu, đều chuẩn bị bữa sáng theo kiểu Việt Nam cho 3 người cháu đã khôn lớn của mình trước khi bắt đầu một ngày làm việc vất vả. Công việc của bà là làm lao công trên đường phố ở Inner Sunset, San Francisco, Mỹ.
Sau khi ăn sáng xong, bà bắt xe buýt và sau đó là tàu điện để tới đường Irving. Bà bắt đầu ca trực của mình từ khoảng 11 giờ sáng với chiếc xe chở rác, cầm chổi và hót rác trên tay.
Bà Sửu là người mẹ đơn thân với 2 đứa con khi bà đến Mỹ sống vào năm 1985. Chỉ với 3 tháng học tiếng Anh, bà phải lao ra ngoài làm việc để nuôi gia đình. Bà làm một lúc 2 việc ở nhà hàng, và thường xuyên làm việc cả đêm.
Bà chia sẻ với tờ San Francisco Chronicle: “Thật sự khó khăn khi bạn là người mẹ đơn thân. Nhưng tôi rất kiên cường. Trời cho tôi sự mạnh mẽ nên tôi đã có thể nuôi được gia đình mình”.
Sau khi nuôi con trai và con gái khôn lớn, cả nhà bà chuyển đến sống ở vùng vịnh và bi kịch bắt đầu. Con gái 33 tuổi của bà qua đời, bỏ lại 3 đứa trẻ nhỏ. Bà Sửu phải chuyển 3 đứa trẻ từ Dallas tới San Francisco.
“Tôi yêu bọn trẻ nhiều lắm. Tôi không bao giờ rời bỏ những đứa cháu của mình, không bao giờ. Chúng đều là những đứa trẻ ngoan. Chúng đi làm, đi học, về nhà đúng giờ. Không có gì chúng khiến tôi phiền lòng cả”, bà Sửu nói.
Bà tiếp tục làm việc ở nhà hàng trong hơn 25 năm để nuôi gia đình. Trong khi làm việc để nuôi 3 đứa cháu, bà thậm chí còn gởi tiền về Việt Nam để nuôi người mẹ già 97 tuổi. Cả 3 người cháu đều đang sống với bà.
Cách đây 5 năm, bà bỏ công việc ở nhà hàng. Thay vì tìm một công việc phục vụ tại nhà hàng, bà lại tìm việc ở Tòa thị chính Thành phố San Francisco. Bà nói rằng, cháu của bà thường kêu bà đừng làm việc nữa, chúng sẽ chăm sóc cho bà nhưng bà không muốn. “Tôi vẫn còn mạnh khỏe và tôi muốn làm việc. Tôi không muốn ở nhà. Ở nhà sẽ chán lắm vì không có gì để làm. Tôi muốn ra ngoài làm việc, gặp gỡ mọi người, nói chuyện với họ và tôi thấy vui vẻ”.
Nguồn: Thanh niên
© 2024 | Thời báo ĐỨC