Với chiều cao 1m42, Phương Thy (39 tuổi) trông thật quá đỗi bé nhỏ khi đứng cạnh ông xã to lớn Robert Hart (51 tuổi). Trái với vóc dáng nhỏ nhắn, cô gái Sài Gòn này khiến người khác không khỏi ngưỡng mộ bởi nghị lực mạnh mẽ muốn vươn lên làm giàu, thành công và được người Mỹ công nhận.
Phương Thy quen Robert Hart 17 năm trước, do chính mẹ đẻ cô đứng ra mai mối. Ban đầu, bà chỉ muốn để con gái có cơ hội nâng cao khả năng ngoại ngữ và có thêm một người bạn trò chuyện, nhưng thật không ngờ hai người lại nên duyên. Thy của thời đó đen đúa, xấu xí, chỉ nói được “yes, no”, còn phải nhờ tới sự trợ giúp của mẹ mới có thể dịch được các bức email mà Robert gửi hay đối thoại được với anh mỗi khi anh gọi điện về.
Thy và Robert ngày mới quen.
Và khi đã về chung một nhà.
Sau một chuyến thăm Việt Nam của Robert, hai người đã gần như phải lòng nhau ngay lập tức. Họ tổ chức đám cưới 1 năm sau ngày quen nhau. Thy còn nhớ mãi, khi Robert quỳ xuống cầu hôn cô lần đầu tiên, cô đã rất ngạc nhiên và chỉ biết cười mà không biết trả lời ra sao, bởi với cô cách cầu hôn của người nước ngoài thật quá lạ lẫm. Sau này khi nhớ lại, Thy luôn tin rằng tình yêu của mình là duyên trời định, khi chiếc nhẫn bé xíu Robert tìm được trong ngăn tủ lúc 10 tuổi mà anh từng tuyên bố chắc nịch “để dành cho vợ tương lai” lại vừa như in với Thy, cho dù anh đã từng yêu nhiều người nhưng chỉ riêng cô là đeo vừa chiếc nhẫn.
Câu chuyện về chiếc nhẫn “duyên trời định” của hai vợ chồng.
Theo chồng sang Mỹ sinh sống, Thy có phần lo lắng về cuộc sống mới nơi xứ người nhưng với sự động viên của ông xã, cô an tâm hơn. Ngày đó, Robert không phải là một “kho của” giống như mọi người vẫn suy nghĩ về những người chồng Tây lấy vợ Việt. Anh chỉ là một người lính Mỹ bình thường, nặng tới 140 kg, vừa tay trắng bởi đã dốc hết tiền của mua nhà cửa, xe cộ cho người yêu cũ lại mang trong mình nỗi tổn thương về tinh thần khi cô ấy bỏ anh ra đi. Thời điểm cưới Thy, anh không có gì ngoài công việc. Còn Thy, cô không hề “chuột sa chĩnh gạo”, bởi ngay từ những ngày đầu bước chân sang xứ người, Thy đã tự nhủ mình phải nỗ lực để tồn tại trong xã hội mới, phải kiếm tiền và phụ giúp được mẹ ruột ở nơi quê nhà nghèo khó. Quãng đường sau đó cũng rất chông gai mới giúp Thy có được ngày hôm nay.
Tự lặn ngụp giữa vô vàn khó khăn trở ngại, bất đồng về ngôn ngữ, Thy cứ tự mình vượt qua tất cả. Ngày mới sang Mỹ, hai vợ chồng ở cùng bố mẹ Robert. Lúc này tiếng Anh của cô tuy đã khá hơn trước nhưng vẫn chưa thể giúp cô giao tiếp trôi chảy với người bản xứ. Có những lúc, Thy phải ra hiệu hoặc đánh vần từng chữ cái để mọi người hiểu cô muốn nói gì. May mắn là mẹ chồng Thy rất tâm lý, bà đưa con dâu đi mua sắm, học tiếng Anh, đi chơi… để cô nhanh hòa nhập và bớt đi nỗi buồn nhớ nhà.
Về phần Thy, cô không ỷ lại vào đồng lương của chồng. Tháng thứ 3 kể từ ngày sang Mỹ, Thy theo mẹ chồng đến công ty địa ốc do bà làm phó giám đốc để xin việc. Công việc đầu tiên của cô là trợ lý cho một khu chung cư, sau đó là quản lý sổ sách cho một chung cư kế bên. Cuối tuần, Thy lọ mọ vào bếp làm chả giò cung cấp cho một cửa hàng ăn nhanh của bạn Robert. Công việc đòi hỏi sự khéo léo, kiên nhẫn, tương đối vất vả nhưng giúp cô có thêm thu nhập. Với bản tính tiết kiệm, Thy không mấy khi tiêu xài phung phí mà gom góp từng đồng một để chi cho việc lớn là mua nhà, mua xe. 3 năm kể từ ngày sang Mỹ, hai vợ chồng đã mua được căn nhà đầu tiên, sau đó mấy tháng là mua một chiếc xe mới.
Hình ảnh hạnh phúc của tổ ấm nhỏ.
Cả gia đình trong một chuyến du lịch cùng nhau.
Thy tiếp tục làm làm công việc quản lý chung cư vốn nhiều áp lực và vất vả cho tới năm 2008, được sự động viên của mọi người, đặc biệt là nhờ mối quan hệ có được sau nhiều năm làm quản lý, cô mạnh dạn nộp đơn thi tuyển vào Oklahoma City Housing Authority – một cơ quan Nhà nước là nơi xét duyệt trợ cấp, giúp tiền nhà và nhiều chương trình hỗ trợ cho người có thu nhập thấp, sinh viên, lính, giúp đỡ phụ nữ bị bạo hành, những người sa ngã, cai nghiện…. Thy vượt qua nhiều ứng viên sáng giá khác và chính thức trở thành công chức Nhà nước. Bằng kinh nghiệm làm việc của mình, Thy đã dần tự chứng tỏ được năng lực bản thân trước đồng nghiệp khi giải quyết được nhiều hồ sơ khó.
Ban ngày làm công chức, buổi tối về Thy còn chạy bàn cho một nhà hàng để kiếm thêm. Cũng vì tính tình thật thà, xởi lởi lại nhanh nhẹn mà cô rất được lòng ông bà chủ nhà hàng lại được nhiều khách hàng yêu mến và “boa” cho khá nhiều. Năm 2011, Thy có bầu em bé thứ hai, cô nghỉ làm việc ở nhà hàng và chuyển sang tìm nguồn hàng giá rẻ để bán trên mạng, đây cũng là cách cô giúp anh chị và cháu ở Việt Nam có thêm thu nhập. Công việc này, Thy làm cần mẫn suốt mấy năm trời cho tới tận đầu năm nay, khi ông xã xót vợ cứ phải đi lại nhiều tìm hàng và bản thân cũng muốn có thêm nhiều thời gian hơn cho gia đình nên cô quyết định nghỉ. 16 năm trời làm việc không ngưng nghỉ, kể cả lúc ốm đau và bầu bí, đến nay Thy đã có thể tự hào về những gì mình làm được, về cơ ngơi kha khá với 4 căn hộ rộng rãi tại Mỹ, thu nhập ổn định để tự lo cho tương lai của các con sau này.
Thy và những người bạn đồng nghiệp.
Ông xã luôn giúp đỡ cô trong mọi công việc nhà.
Vóc dáng nhỏ bé nhưng nghị lực của Thy thì đã được bạn bè Mỹ công nhận.
“Của chồng công vợ”, đương nhiên không phải tự nhiên mà cặp vợ Việt chồng Mỹ này có thể mua cùng lúc mấy căn nhà, xe cộ mà phải sống tiết kiệm, thậm chí tằn tiện suốt nhiều năm trời. Robert trước khi lấy Thy vốn chỉ mặc toàn hàng hiệu, nhưng sau này anh giao phó toàn bộ tiền nong cho vợ quản lý, quần áo cũng mặc đồ do Thy canh những đợt giảm giá cuối mùa mua. Thy kể ngày mới sang, ông xã yêu vợ nên tìm mua cho cô những đồ làm đẹp, quần áo tốt nhất miễn Thy thích nhưng vì muốn tiết kiệm dành cho việc lớn, Thy thường xuyên ngăn cản thói quen “xài tiền giùm vợ”, hà tiện cho sở thích cá nhân vì không muốn phung phí tiền bạc. “Ông xã luôn ở bên cạnh và ủng hộ mọi quyết định của mình. Còn nhớ lần đầu tiên anh nói yêu và hứa sẽ luôn lo lắng, chăm sóc cho mình. 16 năm trôi qua, tình yêu của anh càng mạnh mẽ. Anh yêu và lo cho vợ nhiều hơn những gì anh đã nói và hứa”, Thy cười hạnh phúc chia sẻ. Dần dần, thu nhập của hai vợ chồng khá lên, ông xã Thy vừa có lương lính lại có thêm khoản tiền hưu non. Đến giờ, số tiền hai người kiếm được thừa sức lo cho cả nhà một cuộc sống đầy đủ, dư dả.
“Nói điều gì vui vẻ đi!” – là câu mà Thy hay nói mỗi khi kể về mình. Bởi hiện tại, cuộc sống của Thy đã quá vẹn tròn, những năm tháng khó khăn khi xưa đã qua, thời của những bữa cơm trộn mì bo bo ở ngôi nhà lợp tôn cũ kỹ hồi còn ở Việt Nam cũng đã trôi vào dĩ vãng. Giờ đây, Thy tận hưởng hạnh phúc đơn sơ nhưng ấm áp của mình bên chồng và hai con. Mỗi cuối tuần, cả nhà lại lên đường đi dã ngoại, mỗi nơi họ đến luôn là một kỷ niệm đẹp bởi ở đâu có đủ 4 người, nơi đó có hạnh phúc.
Hai con của Thy mang nhiều nét đẹp của bố và mẹ.
Hiện tại, Thy đang hạnh phúc với cuộc sống viên mãn.
© 2024 | Thời báo ĐỨC