Nguyễn Thị Lan Anh, 18 tuổi, bỏ ngang việc học để lấy chồng, sinh con; 22 tuổi ly hôn, để con trai cho chồng rồi đi biệt tích. Biết tin bà ngoại qua đời, Lan Anh gửi mẹ bức thư tay, viết kín ba mặt giấy, phân nửa số chữ bị nhoè, nói yêu và xin lỗi mẹ.
Song ước mơ cuối thư đã không bao giờ trở thành sự thật. "Mẹ à, con đây! Đứa con gái xấu xí và hư hỏng đây. Con xin lỗi mẹ nhiều lắm mẹ à!... Rồi một ngày, con sẽ lại lấy chồng, sẽ lại sinh con để cả nhà chúng ta lại là một gia đình hạnh phúc...".
Ngày 18/11/2020, ở tuổi 29, Lan Anh và người chồng thứ ba Nguyễn Minh Tuấn bị TAND Hà Nội xét xử vì tội Tàng trữ trái phép chất ma tuý và Giết người. Nạn nhân là bé gái 3 tuổi, con ruột của Lan Anh.
Lan Anh viết thư tay xin lỗi mẹ sau khi ly hôn người chồng thứ nhất và bỏ nhà đi.Ảnh: Nhân vật cung cấp
"Cháu ngoại tôi chết, con gái tôi hầu toà, tôi sống không còn ý nghĩa", bà Dự ôm chặt di ảnh bé Minh, ngồi ở góc cuối phòng xử, không ngừng khóc khi kể về con gái.
Bà làm mẹ đơn thân, nuôi Lan Anh, con gái duy nhất. Năm thứ nhất học cao đẳng, con bà mang bầu với thanh niên làng bên, bỏ học để kết hôn và làm mẹ vào cuối năm 2009. Mâu thuẫn với gia đình chồng, Lan Anh bỏ đi, để lại con và trở lại chỉ để làm thủ tục ly hôn.
Biết con không thích nghe khuyên răn dài dòng, bà Dự chỉ hỏi một lần "con nghĩ kỹ?". Lan Anh trả lời bằng cách thu dọn đồ đạc, tiếp tục bỏ nhà đi nhưng đều đặn về xin tiền mẹ để hoàn thành chương trình học còn dang dở.
Không lâu sau bức thư tay hứa hẹn "lại lấy chồng" và cùng mẹ sống trong một gia đình hạnh phúc, Lan Anh có bầu với thanh niên kém hai tuổi. Lần thứ hai, sau nhiều năm, bà Dự lại hỏi con "suy nghĩ kỹ chưa?" trước quyết định tái hôn.
Đáp lại, một ngày trước hôn lễ, Lan Anh tiếp tục bỏ đi không lời giải thích và chỉ trở về để làm thủ tục ly hôn người chồng chưa kịp làm đám cưới và định bỏ bào thai đã quá lớn. Song lần này, bà Dự kiên quyết không để Lan Anh làm theo ý mình, bắt giữ lại đứa bé. Nhiều năm sau này, bà vẫn nghĩ đó là quyết định đúng đắn nhất cuộc đời mình.
Bé gái ra đời, được bà ngoại đặt tên Nguyễn Ngọc Minh Minh, viên ngọc sáng. Con mới ba tháng tuổi, Lan Anh bỏ lại cho bà nuôi. Lần thứ ba đứng trước những việc hệ trọng trong đời, con bà lại chọn cách rũ bỏ trách nhiệm. Bà Dự dồn tình yêu vào chăm sóc bé Minh.
Một năm sau, Lan Anh trở về với một chiếc bụng bầu và chồng sắp cưới mới là Nguyễn Minh Tuấn. "Con gái bác đã hai đời chồng, có hai đứa con, cháu nên suy nghĩ kỹ", bà Dự kể lại cuộc nói chuyện với Tuấn.
Bà Vũ Thị Dự mang theo di ảnh và đồ chơi, quần áo của bé Minh tới phiên toà. Ảnh: Danh Lam
Lan Anh kết hôn lần ba và sinh con gái với Tuấn, chung sống tại quận Đống Đa. Bé Minh vẫn sống cùng bà tại huyện ngoại thành, thi thoảng được mẹ đón lên chơi. Bé vui vẻ, hay cười nhưng bị chậm nói, đến ba tuổi vẫn chỉ ê a được những câu ngắn, đơn giản, "yêu mẹ, yêu bà, con ngủ, con ăn".
Sợ Lan Anh không rõ thói quen của Minh, người mẹ ngày đôi ba lần nhắn tin, gọi điện dặn dò, "Minh thích ăn cơm chan, thịt xé nhỏ. Tắm cho bé xong, con nhớ lau khô đầu, sấy tóc bằng nút nhẹ nhất, tối đi ngủ thay quần áo mềm cho Minh"... Bà bảo từng cảm thấy rất mừng, nhờ những lần trò chuyện về việc chăm sóc Minh, mẹ con bà gần gũi hơn nhiều.
Ngày 5/3, Lan Anh gọi điện thoại xin đón Minh về chơi. Bà theo thói quen, chuẩn bị vài bộ quần áo đẹp và đồ ăn vặt cho vào ba lô Minh, dặn ngoan, hôn má âu yếm. Bà không biết, đó là nụ hôn cuối cùng.
Trong phiên toà ngày 18/11, khi cáo trạng được công bố, bà Dự là người đầu tiên bật khóc, sau đó là Lan Anh. Theo đó, từ ngày 9/3, cháu Minh thường xuyên bị vợ chồng Tuấn đánh, phạt với lý do không nghe lời.
Sáng 29/3, Minh đòi ăn bánh gạo, bị Tuấn phạt quỳ trong chậu nhựa đến 2h hôm sau. Tuấn và Lan Anh sử dụng ma tuý, 6 lần dùng cán chổi nhựa, kim loại, kim khâu đánh khắp người con. Bé Minh bị chấn thương sọ não nặng, tử vong trước khi được đưa vào bệnh viện.
Tại toà, hai bị cáo đều kêu oan, thừa nhận việc đánh Minh song nói bé tử vong do bị cảm. Lan Anh nói Tuấn là người rất hiền lành tốt bụng, chưa từng đánh mắng Minh "nên chắc chắn không giờ có ý định đánh con đến chết, chỉ muốn dạy dỗ tử tế". Trong khi tự bào chữa, cô vẫn cảm ơn chồng vì thời gian chung sống là "quãng đời hạnh phúc nhất", không nhắc tới mẹ đẻ.
Bao biện cho động cơ của mình, hai bị cáo nói một phần do bực tức bà Dự trước đây ngăn cản hôn nhân, đồng thời bà có đời tư phức tạp ảnh hưởng tâm sinh lý bé Minh.
"Tôi có tuổi thơ bất hạnh, mẹ ruột không yêu thương dạy dỗ", Lan Anh nói. Ôm mặt khóc nhìn đứa con vừa dứt lời, bà Dự than: "Con có thể xin khoan hồng, nhưng đừng nói những điều sai sự thật về mẹ".
Lúc này, bức thư tay bị cáo viết nhiều năm trước, được bà gấp gọn, cất giữ hơn 5 năm, lại được mở ra trong phiên toà. Thư có đoạn: "Điều ngu ngốc nhất trong đời con chính là việc, có lúc, con nghĩ rằng mẹ không yêu con, không thương con. Hãy nhớ, mẹ còn có một đứa con gái như con, luôn dõi theo mẹ và yêu mẹ vô cùng".
Lan Anh quỳ lạy mẹ xin tha thứ sau khi nghe VKS đề nghị mức án. Ảnh: Việt Lam
Khi bị VKS đánh giá thái độ và lời khai không thành khẩn, đề nghị phạt tù chung thân, Lan Anh bật khóc, quay ra phía mẹ chắp tay quỳ lạy. Cô cuống quýt nói xin tha lỗi, tiếp tục quay sang phía bố Tuấn, dập đầu nói "con đã cướp đi con trai duy nhất của bố mẹ. Tất cả là lỗi của con, kiếp sau con xin báo đáp". Lần thứ ba, nữ bị cáo quỳ lạy mẹ đẻ, song chỉ khóc.
Bà Dự quay di ảnh bé Minh về phía hai bị cáo, nói: "Người con cần xin lỗi, là con gái của con, không phải mẹ". Căn phòng bỗng yên ắng, nhiều thành viên trong HĐXX, đoàn luật sư và người tham dự cúi mặt lau nước mắt.
Chiều 19/11, sau hai ngày xét xử và nghị án, TAND Hà Nội tuyên phạt Tuấn tử hình, Lan Anh tù chung thân về hai tội Giết người và Tàng trữ trái phép chất ma tuý.
Trước khi bị dẫn giải trở về trại giam, Lan Anh quỳ gối, cúi đầu lần cuối xin lỗi mẹ ruột. Gục đầu vào di ảnh của bé Minh trên tay bà Dự, cô khóc. "Mẹ có tội với con, Minh Minh tha thứ cho mẹ".
Thanh Lam
Nguồn: vnexpress.net
© 2024 | Thời báo ĐỨC