Trong lúc Harris đang đợi phục vụ đưa đồ ăn lên thì một người ăn xin tiến đến và ấp úng:
“Tôi thành thực xin lỗi vì đã làm phiền hai quý cô. Tôi là Valentine. Tôi đã thất nghiệp 3 năm nay và đang phải trải qua một giai đoạn vô cùng tồi tệ, đến mức không còn một xu nào trong túi để mua đồ ăn. Nếu được, quý cô có thể cho tôi xin một ít tiền lẻ được không?
Nhìn gương mặt khắc khổ và ánh mắt van lơn của Valentine, Harris đã động lòng trắc ẩn. Cô mỉm cười nói với Valentine: “Ồ. Tất nhiên tôi rất sẵn lòng giúp đỡ cậu. Đợi một chút để tôi xem có gì cho anh nào”.
Harris không một chút nghi ngờ đã đưa thẻ cho Valentine.
Nói rồi Harris mở ví để lấy tiền cho Valentine. Nhưng thật không may là cô không còn chút tiền mặt nào mà chỉ có một thẻ tín dụng. Cô cầm thẻ tín dụng lên, quay sang nhìn người ăn xin, trong lòng có chút ái ngại. Thấy Harris có vẻ băn khoăn, Valentine nhỏ giọng nói: “Nếu như quý cô tin tưởng, có thể đưa thẻ tín dụng cho tôi mượn”. Vốn là người có tấm lòng lương thiện, Harris không một chút nghi ngờ đã đưa thẻ cho Valentine.
Cầm thẻ tín dụng xong, Valentine chưa vội rời đi mà còn nói với Harris: “Ngoài việc mua đồ ăn, tôi còn có thể mua thêm ít nước không?”.
Không suy nghĩ gì thêm, Harris nói: “Hoàn toàn có thể, nếu như cậu còn cần mua thứ gì thì cứ mua đi nhé!”.
Valentine quay lại quả thực nằm ngoài dự đoán của Harris.
Valentine cầm thẻ tín dụng rồi rời đi còn Harris bắt đầu dùng bữa. Ngồi xuống không lâu, cô bắt đầu cảm thấy hối hận. Thẻ tín dụng của cô không có mật mã, trong thẻ có tới 100.000 USD (2,2 tỷ đồng), nếu Valentine đem theo thẻ và bỏ trốn, cô thật không biết sẽ xoay sở ra sao. Mà có lẽ anh ấy sẽ không quay lại, bởi số tiền đó quá lớn với một người ăn xin đang lâm vào cảnh khốn cùng. Nghĩ đến đây, Harris không còn tâm trạng để dùng bữa nữa, trong lòng cứ bồn chồn, đứng ngồi không yên.
Và điều ngạc nhiên mà Harris không ngờ tới là Valentine đã trở lại. Anh đưa trẻ tín dụng, chi phiếu thanh toán cho cô và nói: “Tôi đã tiêu hết 25 USD để mua một ít đồ dùng rửa mặt, hai bình nước. Quý cô có thể kiểm tra đối chiếu ngay bây giờ. Thực lòng cảm ơn cô rất nhiều”.
Câu chuyện sau đó đã được Harris kể cho một tòa soạn ở New York.
Valentine quay lại quả thực nằm ngoài dự đoán của Harris, cô không ngờ anh lại là một người giữ chữ tín đến vậy. Trong lòng cô có chút xấu hổ vì đã nghi ngờ anh, lại rất cảm kích đức tính trung thực của người đàn ông đứng trước mặt. Harris nắm tay Valentine, liên tục nói: “Cảm ơn anh, cảm ơn anh!”.
Valentine không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh ngơ ngác: “Cô giúp tôi, tôi phải cảm ơn cô mới đúng chứ. Tại sao cô lại phải cảm ơn tôi?”
“Trung thực là một món quà vô cùng đắt giá và đừng mong chờ chúng từ những kẻ rẻ tiền”.
Câu chuyện sau đó đã được Harris kể cho một tòa soạn ở New York. Bài báo nhanh chóng được rất nhiều độc giả đón nhận, không ít người bày tỏ sự cảm kích trước sự trung thực, thành thật của Valentine và muốn giúp đỡ anh vượt qua giai đoạn khó khăn hiện tại.
Một thương nhân ở bang Texas sau khi xem báo đã gửi cho Valentine hơn 6.000 USD (khoảng 136 triệu đồng) kèm theo lời khen tặng về sự thành thật. Nhưng điều làm cho Valentine còn vui mừng hơn nữa là chỉ vài ngày sau anh đã nhận được lời mời từ hãng hàng không Wisconsin Airlines về làm nhân viên phục vụ.
Như vậy, trong một khoảng thời gian ngắn, Valentine đã nhận được niềm vui quá lớn. Anh hào hứng chia sẻ:
Từ nhỏ mẹ đã dạy tôi rằng làm người nhất định phải thành thật và giữ chữ tín, dù cho có nghèo hèn cỡ nào. Bởi vì, một người thành thật nhất định sẽ được phúc báo.
Warren Buffett, nhà đầu tư thành công nhất thế giới với tài sản hơn 50 tỉ USD từng nói: “Trung thực là một món quà vô cùng đắt giá”. Bởi vậy những yếu tố hàng đầu tuyển dụng từ giám đốc, nhân viên cho tới trợ lý của Warren Buffett chưa bao giờ là người giỏi nhất, tài năng hay thông minh nhất. Thay vào đó, ông luôn ưu tiên cho những người trung thực nhất. Và đó cũng chính là cách mà may mắn đã tìm đến Valentine, bởi anh xứng đáng với điều đó.
Tiền bạc, bao nhiêu cũng không đủ để đổi lấy danh dự và trung thực. Danh dự và trung thực mới là cái mà chúng ta không thể để mất.
Còn một nhà kinh doanh cũng từng chia sẻ: “Tôi đã chọn cách làm ăn thành thật, kể cả trong lúc khó khăn nhất. Và kết quả khiến tôi không bao giờ phải hối hận với thái độ kinh doanh mà mình lựa chọn”.
Sinh mệnh giống như một tiếng vọng…
Thực ra, sinh mệnh giống như một tiếng vọng, nếu bạn trao đi lòng tốt, sự chân thành và lòng trung thực, cuối cùng những điều tốt đẹp sẽ lại quay trở về bên bạn. Dù bạn đối xử tốt với ai, thì thực ra cũng lại là đối tốt với chính mình. Khi bạn nhận ra rằng từng nhành cây, ngọn cỏ, từng bông hoa đều đang mỉm cười với bạn, thì đó chính là tiếng vọng lại của lòng tốt mà bạn đã cho đi.
Linh An
© 2024 | Thời báo ĐỨC