Món ăn chống đói
Xúc xích đã có mặt từ lâu đời, vào khoảng năm 3000 trước công nguyên tại Smerians (Iraq). Theo tiếng Hy Lạp, xúc xích có tên là Orya, còn trong tiếng Anh lại bắt nguồn từ tiếng Latin “Salsuc” hay tiếng Pháp cũ “Saussiche”.
Tất cả những từ này đều có nghĩa là “mặn”. Điều này có thể khiến bạn liên tưởng đến điều gì? Một loại thức ăn dự trữ, một loại thực phẩm giàu năng lượng, một món dành cho mùa đông? Tất cả điều này đều đúng với một món ăn như xúc xích.
Còn trong tiếng Đức, xúc xích có nghĩa là Bratwurst. Theo lý thuyết, từ Brat là một từ tiếng Đức cổ, được sử dụng từ giữa thế kỷ thứ 9 và thế kỷ thứ 11, mang nghĩa “thịt không bỏ đi”, còn từ Wurst được bắt nguồn từ “Wirren” nghĩa đen là “hỗn loạn, tạp nham”.
Nếu ghép lại, ta được một từ “các loại thịt tạp nham không bỏ đi”. Như vậy, gắn kết tất cả những lý giải trên sẽ cho ta một định nghĩa về xúc xích: món ăn được làm từ các loại thịt tạp nham không bỏ đi và có vị hơi mặn.
Nhưng có lẽ, mọi định nghĩa về xúc xích đều không cần thiết vì hầu như không ai trên thế giới, không biết về món ăn này, dù ít dù nhiều. Có thể nói, xúc xích là sáng tạo thông minh và quan trọng của người Đức cổ.
Họ đã biết xay nhuyễn và dồn tất cả những thứ thịt tạp nham trong phần ruột thừa của lợn để tạo ra món ăn dự trữ cho những ngày đông. Từ đó, xúc xích xuất hiện trong cộng đồng người Đức như một món ăn cốt lõi.
“Cộng đồng” xúc xích
Đức là cái nôi của xúc xích. Không có nơi nào trên thế giới, xúc xích phong phú như ở đây. Theo đó, ở Đức có trên 200 loại xúc xích được làm từ thịt bê, thịt lợn, óc heo, mù tạc, gia vị và bột cà ri.
Mỗi vùng lại có một loại xúc xích riêng của mình. Xúc xích chế biến sẵn có thể ăn liền hoặc chỉ cần sơ chế sơ sơ là dùng được.
Nhưng người ta lại muốn làm món ăn này phong phú hơn bằng cách chế biến nhiều món khác nhau, nào là xúc xích nướng, xúc xích xông khói, xúc xích xào…, thậm chí món bánh pizza nổi tiếng của người Ý cũng có thêm xúc xích. Món ăn đi vào đời sống ẩm thực vừa nhẹ nhàng, vừa tự nhiên, vừa như cái gì đó tất yếu.
Ở Đức, xúc xích được tôn vinh như một thành quả vĩ đại và là niềm tự hào của người Đức.
Theo đó, vào ngày 28/5/2006, tại Thüringer, bảo tàng “Xúc xích nướng” đã ra đời, ghi lại những biến đổi qua lịch sử và các triều đại vua của xúc xích. Thậm chí, người Đức có thể tự hào rằng, thông qua những chuyến tàu biển, họ có thể mang xúc xích đến với bất cứ nơi nào trên thế giới.
Và cũng không ai phủ nhận rằng, xúc xích đã trở thành món ăn ngon và tiện lợi không chỉ ở Đức. Trong những bữa tiệc barbecue ngoài trời thì hẳn xúc xích là thứ mà bạn phải nghĩ đến đầu tiên và không quên mang theo.
Vương Minh
© 2024 | Thời báo ĐỨC