Xe và những chuyện mua xe ở Đức: Mua xe kiểu Đức

Định viết tiếp vài chuyện về luật, nhưng vì hôm vừa rồi có ông em đưa lên Facebook tấm ảnh tôi đi mua xe cùng nó, ngồi trong chiếc xe hoành tráng quá mọi người like lia lịa vì tưởng tôi là chính chủ nên tôi đổi ý viết chuyện mua xe hầu bạn đọc trước.

Vả theo lý thì cũng phải có phương tiện thì mới lưu thông đúng và sai luật được.

Xe và những chuyện mua xe ở Đức: Mua xe kiểu Đức

Hồi năm 1990 tôi mua chiếc xe đầu. Đang còn lượn lờ đánh võng ngó nghiêng thì một ông lịch sự ra chào:

-Tôi có thể giúp ngài được không?

Sau khi lắng nghe tôi trình bày bằng thứ tiếng Đức mà tôi biết là dở tệ của mình rằng tôi không có tiền mặt nhưng có thể trả hàng tháng trong ba năm, rằng tôi không phải là người thích xe mà chỉ cần một phương tiện giao thông, rằng tôi không có hiểu biết gì về xe nên càng cần một xe thật tốt, đừng có bao giờ ốm nặng và cả ốm vặt. Tóm lại nói theo ngôn ngữ của nhà mình là ngon bổ rẻ, thì ông ta bảo:

-Nếu vậy thì tôi có đúng một chiếc xe như ngài muốn. Một chiếc Audi 80 đời cũ nhưng mới chạy có 16.000 km của một ông già đang sống ở nước ngoài. Xe hầu như mới tinh, giá 6800 DM.

Thánh nhân đãi kẻ khù khờ, chiếc xe này tôi chạy 5,6 năm cho tới khi đổi xe khác không một lần pan giữa đường. Chỉ cứ mòn lốp, mòn phanh thì thay rồi lại chạy. Sau này, khi đã thay vài đời xe tôi lại càng tin rằng mua xe là may hơn khôn. Vì nhiều ông mê xe, đọc tên xe đời xe như dân cá độ đọc tên cầu thủ, lại còn tư vấn cả cho tôi nhưng xe hỏng đi hỏng lại, chữa lên chữa xuống. Hay là do xe họ đắt tiền hơn thì tôi không biết.

Chiếc xe tiếp theo tôi cũng mua ở hãng đó, vì tôi cũng chả biết chỗ nào khác, lại gần nhà. Vợ tôi bảo anh ra ngó xem có chiếc nào hay không. Tôi đi nửa tiếng quay về bảo:

-Anh mua xe rồi, Fiat, 8.000 DM.

-Sao mua nhanh thế?

-Ngon thì mua nhanh chứ sao, không thằng khác mua mất à!

Xe này tôi cũng mua chịu, trả dần trong ba năm nhưng chưa trả hết thì đã được đền đủ tiền vì hai lần va chạm. Bởi vậy tôi mới nói cái số tôi nó son vì thế.

132 1 Xe Va Nhung Chuyen Mua Xe O Duc Mua Xe Kieu Duc

Một bãi xe “hoành tráng” ở Đức

Hôm đó tôi đang đỗ xe chờ đèn đỏ thì bỗng nhiên thấy binh một phát ngay sau xe mình. Ngoảnh lại thì thấy một xe bus nhỏ chở hai em giai Tây đi làm về. Tôi chui ra khỏi xe, còn đang xoa gáy vì bị giật đột ngột về phía sau thì em giai Tây đã chạy đến:

-Tôi xin lỗi! Ngài có làm sao không? Lỗi tại tôi. Đây là số xe và số phone cùng địa chỉ hãng bảo hiểm của tôi. Ngài cứ đưa xe đi đánh giá tổn hại rồi gửi giấy đến đó. Một lần nữa rất lấy làm tiếc, xin lỗi ngài.

Tôi đang định lên xe đi tiếp thì một cậu trai tiến lại:

-Ngài có làm sao không? Tôi là bạn học cùng lớp với Linh, con trai ngài đây. Ngài nên đi khám, bảo hiểm sẽ trả tiền đau cho ngài.

Nghe lời trẻ con, tôi quay về cất xe rồi đi bộ đến bác sĩ chuyên về tai nạn. Chiếu chụp các kiểu xong, bà bác sĩ phán:

-Xương không làm sao nhưng phải cố định cổ vì giãn dây chằng.

Thế là một cô y tá nhúng ngay cuộn băng vào thứ gì đó sền sệt như thạch cao rồi cuốn quanh cổ tôi, một lúc sau thì khô cứng.

-Ngài phải nghỉ làm, một tuần sau đén khám lại.

Nghỉ làm thì thích, tiền cũng thích. Cứ mỗi ngày đeo băng như vậy được 60 DM tiền đau, nhưng dạo í đang mùa hè đeo một tuần là chán nên hôm đến khám lại tôi khai là đã khỏi để tháo cái vòng ra khỏi cổ.

Lần ấy cả tiền đền xe lẫn tiền đau của hãng bảo hiểm trả khoảng 4000 DM, vừa đủ tiền vé máy bay cho cả gia đình về Việt Nam thăm quê hương. Xe hơi bẹp tí ở đít nhờ em Cả Ngọ ở cách nhà 10km vỗ ra mất 10 phút trông lại đẹp giai như cũ.

Lần va chạm thứ hai xảy ra sau đấy vài tháng. Vào buổi tối tôi đang đi giao bánh Pizza thì một chiếc xe tải ngược chiều vào cua liếm vào cạnh sau xe tôi. Do tốc độ chậm nên tôi chỉ thấy xước tí sơn, không bẹp. Nhưng khi đi kiểm tra họ nhìn khe cánh cửa bên rộng bên hẹp nên kết luận xe bị vặn sườn, coi như vứt đi nên tôi được đền cả chiếc xe, tính đến thời điểm ấy còn khoảng 4000 DM. Tôi thì chả thấy làm sao, chạy thêm nửa năm nữa thì chán. Đi mua xe khác gán vào họ trả có 600 DM, tiếc nên tặng cho con ông bạn vừa mới học xong bằng lái.

Thường là người Việt Nam ở bên Đức này đi xe đẹp và khá đắt. Các ông mê xe thường cẩu tiền ở nhà sang vài chục nghìn mua xe là chuyện thường ngày ở huyện. Tuy nhiên tôi mua xe lại không rơi vào trường hợp ấy.

Chiếc xe đang đi tôi vừa mua cách đây vài tháng. Lần này chơi đẹp, tiền ngay.Số là chiếc Volvo 850 tôi chạy hơn chục năm vẫn con ngon nhưng to quá, riêng tiền thuế đường một năm đã 380 ER. Từ ngày không đi Berlin lấy hàng về bán tôi cũng chả cần xe to thế. Tỉnh tôi ở lại nhỏ, toàn đi bộ, xe chỉ để đi mua bia. Vì vậy có lần về Việt Nam dài ngày tôi báo cắt đăng ký xe rồi cứ vứt ở sân cả năm trời chả ngó ngàng gì đến. Hôm vợ tôi bảo ở ngay trước cửa hàng em đang bán một chiếc Mercedes nhỏ giá 2900 tôi đã thích, xe này một năm đóng có 90 ER tiền thuế đường, lại tốn ít xăng. Để cẩn thận, tôi nhờ ông chủ tôi đang thuê nhà ra xem hộ. Ông này mê xe như điếu đổ, hơn mê gái. Ông cho chúng tôi thuê nhà nhưng với điều kiện không cho thuê gara vì trong í ông đang nuôi một em Ford xuân xanh chừng gần tám chục. Ông có xe đời mới nhưng chỉ để đi làm. Cuối tuần ông mới phóng đến ôm em Ford phóng đi lanh quanh vài vòng rồi lại quay về lau từng con ốc sáng loáng. Vừa nhìn thấy con Mercedes ông đã kêu luôn :- Teuer, zu teuer! ( Đắt, quá đắt). Sau đó ông nằm ngay ra đất nhòm vào gầm xe rồi phát hiện ống xả đã thủng một lỗ. Một tuần sau ông quay lại:

-Ngay cuối phố mình đây có một bãi xe. Có một chiếc giống hệt chiếc hôm nọ, giá 1950 ER, rẻ hơn gần 1000.

Ông phóng xe chở tôi đến bãi xe con con có hơn chục chiếc. Chủ hãng nhà liền kề nên khi thấy có khách ngó nghiêng lập tức mở cửa ra tiếp thị, dù là chủ nhật. Tôi đã tưởng xe không nổ máy được khi thấy cỏ mọc rêu phong quanh mấy bánh xe, nhất là khi vừa mở nắp ca bô để xem máy thì có một chú chồn phóng vụt ra, không biết có phải nó ngụ tạm thời nơi ấy. Nghe và ngóng, xem và xét 5 phút thì hai bên thỏa thuận bớt xuống 100, còn 1850 ER. Ngoài ra ông ta có bổn phận thay dầu mới và làm lại an toàn xe ( TUV) cho hai năm tới.

-Tôi còn một chiếc xe Volvo Kombi 850, ngài có muốn mua không?- Tôi hỏi.

-Xe sản xuất năm nào, chạy bao nhiêu km?

-Năm 95, khoảng ba trăm ngàn km.

-100 ER.

-OK.

132 2 Xe Va Nhung Chuyen Mua Xe O Duc Mua Xe Kieu Duc

Chiếc Mercedes tác giả mua với giá 1900 ER, bên cạnh là chiếc Volvo bán lại 100 ER

Hôm ông ta đến lấy xe đi tôi bảo:

-Nói cho đúng thì xe này còn tốt hơn xe ngài bán cho tôi.

-Ờ! Nhưng không thích hợp với ngài nữa, nhề!- Nói rồi ông ta đưa cho tôi tờ giấy mua xe rồi lái xe lên rơ moóc chạy về. Hôm sau tôi vô tình đọc lướt lại tờ hợp đồng mua xe thì thấy đề giá xe 500ER, đã chạy 150.000km.

Tôi hơi ngạc nhiên, bởi người Đức thường rất rõ ràng và sợ làm sai trong bất cứ việc gì. Phóng xe đến, tôi bảo:

-Xe này tôi mua cho cửa hàng để phục vụ việc kinh doanh, vì vậy chúng tôi đã được trả lại 19% tiền thuế của số tiền 18 nghìn ER khi mua. Bây giờ bán xe đi chúng tôi sẽ phải trả lại 19% của 100 ER này cho sở tài chính. Ngài ghi là 500 thì số tiền bán xe cho ngài chúng tôi nộp thuế hết à?

-Ồ! Xe này ngài đăng ký vào cửa hàng à ?- Anh giai ngạc nhiên rất ngây thơ rồi quay vào nhà in tờ khác.

Vậy mà khi tôi kiểm tra vẫn còn thấy số km vẫn đề 150.000. Chán chả buồn nói, đành để cho cha này kiếm thêm chút cháo.

Thường là người Việt Nam ở bên Đức này đi xe đẹp và khá đắt. Các ông mê xe thường cẩu tiền ở nhà sang vài chục nghìn mua xe là chuyện thường ngày ở huyện.

Nhưng không phải ở đâu họ cũng sẵn sàng nhận tiền mặt. Chiếc Range Rover đời 2016 hơn hai trăm ngàn ER mà tôi đi mua cùng, họ yêu cầu ông em Dương ra nhà băng gửi rồi chuyển vào tài khoản của họ. Bán một chiếc xe như thế, số tiền lãi có thể đến ba, bốn chục nghìn nhưng không phải các thượng đế muốn sao cũng được. Khi Dương yêu cầu hôm sau phải có biển đỏ ( là loại biển đã đóng bảo hiểm để chạy tạm, thường thuê theo ngày), nếu không thì không mua xe. Tay bán xe dõng dạc:

-Chúng tôi bán xe cho ngài và sẵn sàng giúp đỡ ngài trong khả năng có thể. Nhưng đó không phải là việc bắt buộc chúng tôi phải làm.

Dương phải dịu giọng giải thích tay đó mới gọi điện liên hệ bảo hiểm và bắt đặt cọc 1000 ER để phải quay lại trả biển trước khi hết giờ làm việc.

Bù lại, nhìn thấy khách hàng tiềm năng này có khả năng quay lại, họ mời Dương thử con Lamborghini giá 403.000 ER. Dương đạp ga tiếng nổ khô giòn xé vang như tên lửa, chắc là cho bõ ghét.

Mai Lâm Thể thao & Văn hoá


© 2024 | Thời báo ĐỨC



 

Bài liên quan

Thời báo Đức không chỉ là một ấn bản trực tuyến, đó là một cộng đồng. Theo dõi chúng tôi bạn sẽ thấy cuộc sống ở Đức hiện lên sinh động, chân thực và hấp dẫn mỗi ngày