Ảnh minh họa:
Một người vợ phát hiện chồng ngoại tình. Chị ba lần bảy lượt yêu cầu chồng dừng mối quan hệ sai trái kia, đồng thời hơn một lần nhắc nhở nhân tình dừng lại. Nhưng cuối cùng, hai người họ vẫn dây dưa hàng năm trời không dứt. Chẳng ai để tâm đến nỗi khổ đau của chị, hệt như chị là một người thừa.
Rồi một ngày, chị phát hiện chồng xăm ngày sinh nhật của nhân tình lên cánh tay. Đau đớn, chị gọi điện "hỏi chuyện" nhân tình liền bị chồng dùng điện thoại ném vào đầu không thương xót. Lần này, như quá giới hạn chịu đựng, chị quyết tìm gặp nhân tình của chồng.
Gặp nhau, chị vợ hỏi "tiểu tam" vì sao đã nhắc nhở rồi mà còn chưa dừng lại? Vì sao biết "anh ấy" có vợ, có hai con rồi mà cứ dây dưa không dứt? Chị kể việc chị nhìn thấy chồng xăm ngày sinh tháng đẻ nhân tình lên cánh tay khiến mình không chịu đựng nổi. Chị kể chị bị chồng đánh, rồi chị hét lên vì người thứ ba kia mà mình bị đánh.
Tôi chẳng còn muốn bàn đến chuyện người thứ ba trong câu chuyện này. Bởi một người phụ nữ dây dưa với đàn ông có vợ hàng năm trời, bị vợ người tình nhắc nhở nhiều lần mà không hề muốn buông tay hay tỏ ra sợ hãi thì cũng chẳng có lý do gì để biện hộ nữa. Tôi chỉ nghĩ, nếu tôi ở trong hoàn cảnh người vợ ấy, liệu tôi có còn muốn tìm gặp nhân tình của chồng mà nói chuyện đạo lý nữa không?
Một người đàn ông giấu vợ đi "ăn vụng" bên ngoài đã là xấu xa lắm rồi. Một người đàn ông công khai chuyện ngoại tình, xăm ngày sinh nhật người tình lên cánh tay, ném điện thoại vào đầu vợ khi vợ gọi điện thoại cho bồ của mình để "hỏi chuyện" thì là hành xử kiểu gì? Thôi thì vào hoàn cảnh ấy, là vợ, mỗi người sẽ có một ứng xử khác nhau. Nhưng nếu là tôi, tôi xin phép được "tiễn" ngay và luôn tờ giấy chứng nhận kết hôn năm nào đã đặt bút ký.
Tâm lý các bà vợ sợ nhất có lẽ là chồng tằng tịu bên ngoài. Nhưng đáng sợ hơn chính là người chồng làm chuyện sai trái nhưng lại cư xử như kiểu mình chẳng hề sai. Vì sao? Vì kể cả anh ta có sai rõ ràng, tệ bạc rõ ràng thì người vợ vẫn chỉ tìm gặp nhân tình của chồng mà đổ lỗi chứ họ không cho rằng chồng mình vũ phu tệ bạc.
Có câu hỏi rằng tại sao đàn ông ngoại tình một lần sẽ có lần hai? Có lẽ vì đa số các bà vợ khi phát hiện chồng ngoại tình đều tìm đến kẻ thứ ba như đó chính là nguồn cơn của mọi tội lỗi. Như thể người thứ ba có bùa mê thuốc lú hay chiêu trò gì nên mới lôi kéo được chồng họ chứ chồng họ vốn dĩ nghiêm túc đàng hoàng lắm. Thật ra thì người thứ ba không có ma lực đến thế và đàn ông dĩ nhiên cũng không dễ dụ đến thế. Anh ta chỉ tham lam, ích kỉ, anh ta có ngu đâu.
Không phải các bà vợ không biết điều này. Ban đầu họ cũng khóc lóc vật vã đau khổ đấy, nhưng họ cần một lý do để biện hộ cho chồng. Lỗi này, còn ai thích hợp hơn là đổ lên đầu nhân tình của anh ta. Có những bà vợ dành cả tuổi thanh xuân của mình để đi đánh ghen, vì chồng họ chứng nào vẫn tật nấy, vì chồng họ ngoan nhưng đàn bà thiên hạ lại hư quá.
Những người vợ, vì một lý do nào đó, thấy cái cây bị sâu ăn mục ruỗng từ gốc rễ rồi nhưng lại không nỡ nào bỏ cái cây đi.
Đôi khi nghĩ về những chuyện này thực sự thấy lòng khá mỏi mệt. Chuyện tình cảm vốn là chuyện của hai người, phải sẻ chia chính là điều đau lòng nhất. Khi một người có quan hệ ngoài chồng ngoài vợ, thứ họ cho đi không chỉ là tình cảm, còn là niềm tin, là sự tôn trọng của bạn đời. Mất một ít tiền có thể kiếm lại được, mất một thứ gì có thể tìm lại được, chỉ có mất niềm tin là không thể đong đếm bằng bất cứ thứ gì.
Một tấm áo bị rách, vá một miếng vá vào, dù không còn đẹp như trước kia nhưng vẫn lành, vẫn mặc được. Một vết thương, dù để lại sẹo thì nỗi đau vẫn nguôi ngoai dần theo thời gian. Một người bạn đời sẵn sàng làm tổn thương bạn hết lần này đến lần khác mà không hề cảm thấy tàn nhẫn, trái tim bạn có cơ hội để chữa lành không?
Khi bạn đời của bạn ngoại tình, lỗi là từ anh ta trước nhất. Nếu anh ta không đếm xỉa đến nỗi đau của bạn, bạn lại cho rằng lỗi từ người khác? Khi đứng trước một vấn đề, chúng ta luôn luôn có nhiều hơn một lựa chọn. Lựa chọn nào cũng có giá của nó. Nếu bạn cố chấp không chịu nhổ cái gai trong lòng bạn thì chỉ có cách chịu đựng nhức nhối khi nó mưng mủ lên mà thôi.
Nguồn: Lê Giang/Dân Trí
© 2024 | Thời báo ĐỨC