Tôi ngước nhìn lên cao và cố hít thở cái không khí trong lành ấy nạp vào người cho căng tràn sức sống. Giá như lúc nào cuộc sống cũng bình yên như mỗi buổi sáng mai của mùa xuân mới.
Nhành đào đã bung nở những cánh hoa điểm xuyết trên cành như tô thêm vẻ đẹp cho mùa xuân. Càng ngắm tôi càng thấy mùa xuân đẹp hơn bao giờ hết. Nhang trầm thoang thoảng mùi thơm mát nhẹ hòa quện cuốn lan tỏa sà vào mọi vật trong gian nhà giữa làm cho tôi thêm yêu hương vị của ngày tết. Cứ ngửi cái mùi thơm của nhang là tôi lại mường tượng ra những thứ có trong mâm cỗ cúng ba ngày tết. Mùi thơm mang đậm hương vị da diết của quê hương tôi.
Hương vị đặc biệt ngày tết quê tôi không thể khác hẳn với những hương vị của làng quê khác. Nó khắc sâu vào lòng chúng tôi, thấm vào từng nếp áo, nếp khăn hằn in với những món ăn đặc biệt chan chứa, nồng nàn, quyến luyến, bịn rịn mang đậm chất quê mộc mạc, dâng tràn. Đó là hương dẻo thơm của bánh chưng.
Là đĩa xôi đậu xanh thơm thoảng gạo nếp cái hoa vàng. Đĩa su hào ngọt lịm mang nỗi vất vả của mẹ cha chăm bón những ngày đông giá rét và còn nhiều thứ mang đậm chất quê chan chứa giọt thương, giọt nhớ lẫn trong cát bụi mà thơm. Ăn vào, ta cảm thấy đầy ý nghĩa vô cùng.
Ảnh minh họa. (Nguồn: Internet)
Không khí ngày tết ngập tràn. Một cánh én chao qua chao lại trên bầu trời cao kia, tôi thấy như mình còn bé nhỏ lắm. Một trời tuổi thơ ùa về với những kỉ niệm mơn man...
Đường làng quê tôi đông người qua lại. Họ mặc những bộ quần áo đẹp đi chúc tết người thân, bạn bè. Nét mặt rạng ngời, nở nụ cười trên môi. Tôi hòa vào dòng người đó, í ới gọi nhau lên phố chơi. Bạn bè tụm lại khoe áo mới, thoáng nhìn ai nấy đẹp thêm ra rồi ghé sân đình làng xem chơi đánh cờ người. Trò chơi dân gian quê tôi mỗi độ xuân về. Quang cảnh ngày xuân tràn ngập mọi nẻo đường quê tôi.
Vui và thú vị nhất là chúng tôi được người lớn mừng tuổi. Những câu chúc đáng yêu không biết xuất phát từ đâu và có tự bao giờ xen vào rồi mọi người phá lên tràng cười làm chúng tôi e thẹn. Và dường như tôi thấy mình khôn lớn nhiều hơn.
Thoắt cái, tuổi thơ qua mau... Và tết xưa đọng mãi trong tôi và lặng thầm ở lại núp vào thời gian, giấu vào kỉ niệm.
Rồi xa dần vào quá khứ. Tết nay mở ra nhiều điều khác lạ. Cuộc sống đủ đầy, ấm no hơn.
Ta lại thấy mất đi một vật gì quý giá đó là người thân ta đã giấu mình trong lòng đất ngủ giấc ngủ thiên thu. Nhắc lại ta thấy thương thương, nhớ nhớ!
Nguồn: Phùng Văn Định/ giacngo.vn
© 2024 | Thời báo ĐỨC