Xin chào quý vị độc giả, chào mừng quý vị đến tham khám những bí ẩn chưa được giải đáp cùng chúng tôi!
Hôm nay chúng ta sẽ nói về một sự kiện UFO được chứng kiến bởi 2 triệu người cùng một lúc – Trận chiến Los Angeles. Mới nghe tên, mọi người có thể cảm thấy rằng đây không phải là một vấn đề giản đơn.
Thật vậy, đây được cho là lần đối đầu công khai duy nhất giữa con người và UFO.
Trận chiến Los Angeles
Vào ngày 24/2/1942, Tình báo Hải quân Mỹ đã đưa ra cảnh báo, yêu cầu toàn quân trong tình trạng báo động, dự kiến sẽ có một cuộc tập kích trong vòng mười giờ tới. 19h18, quân đội Mỹ hú còi phòng không, toàn bộ Nam California bước vào trạng thái cấm bay màu vàng. Hơn ba giờ trôi qua trong bầu không khí căng thẳng, nhưng không có gì xảy ra, và quân đội cũng đã dỡ bỏ báo động. Hóa ra đó là một báo động giả, và mọi người thư giãn.
Tuy nhiên, đêm đó được định sẵn là phi thường.
Vào lúc 1h44’ sáng ngày 25/2, các trạm radar ngoài khơi bờ biển Nam California đã bắt được các vật thể bay không xác định UFO đang hướng tới Los Angeles. Khoảng 2 giờ sáng, UFO cách bờ biển 200km, và chỉ 25 phút sau, nó chỉ còn cách bờ biển 5 km.
Lúc này, tất cả các vị trí phòng không đã nhận được mệnh lệnh chuẩn bị khai hỏa. Còi báo động không kích lại vang lên khắp Los Angeles, và toàn bộ thành phố chìm trong bóng tối do mất điện hoàn toàn. Lúc này, những chuyện kỳ quái đã xảy ra, tín hiệu trên màn hình radar biến mất, UFO dường như vô hình. Nhưng một số người báo cáo, bằng mắt thường có thể nhìn thấy các vật thể lơ lửng trên bầu trời. Hơn nữa, báo cáo của nhiều nơi khác nhau số lượng UFO cũng khác nhau, từ một cái đến hàng trăm cái, độ cao bay được báo cáo cũng khác nhau, có người nói hàng trăm mét, có người nói hàng ngàn mét, tốc độ có nhanh có chậm. Vậy rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lúc 3h06’ sáng, Hải quân Mỹ đột nhiên phát động tấn công, với toàn bộ hỏa lực. Những chùm đèn pha khổng lồ xuyên màn đêm, tìm kiếm mục tiêu tấn công trên bầu trời tối đen. Những quả đạn phòng không nặng 5-8 kg liên tục bắn lên trời, súng máy 5.0 cũng liên tục phun ra hàng loạt chùm lửa. Cuộc tấn công kéo dài đến 4h14 sáng, và tình trạng mất điện vẫn chưa được giải trừ cho đến 7h21 sáng. Theo các quan chức, hơn 1.400 quả đạn pháo phòng không đã được bắn vào đêm hôm đó.
Gần 2 triệu người ở Los Angeles đã chứng kiến ”chiến dịch” này. Ngày hôm sau, tin tức liên quan thống trị các tiêu đề các phương tiện truyền thông lớn.
Vậy kết quả là gì? Các quan chức nói rằng không có gì đã được bắn hạ. Bộ trưởng Hải quân lúc bấy giờ Frank Knox cho biết trong một cuộc họp báo, rằng toàn bộ cuộc đột kích là một báo động giả và không có máy bay nào được nhìn thấy trên bầu trời Los Angeles vào đêm đó. Có thể là do sự kiện Trân Châu Cảng mà Mỹ vừa trải qua và việc quân Nhật oanh tạc Elwood, nên quân đội Mỹ đặt trong trạng thái căng thẳng thần kinh và cảnh giới cao độ, đã đưa ra một báo động giả. Tuy nhiên, Bộ trưởng Chiến tranh Henry Stimson lại có quan điểm khác, 15 vật thể bay không xác định UFO đang bay qua Los Angeles, chúng có thể là máy bay thương mại hoạt động từ các cánh đồng bí mật ở California hoặc Mexico, hoặc máy bay hạng nhẹ phóng từ tàu ngầm Nhật Bản, với mục đích xác định vị trí phòng ngự phòng không hoặc làm tổn hại sĩ khí của người dân.
Bởi vì lúc đó đang là giữa Thế chiến II, mọi người không có thời gian để lo lắng về việc rốt cuộc những gì đã xảy ra vào đêm đó, và sự tình cứ thế trôi qua.
Tuy nhiên, một số bí ẩn không cách nào che giấu. Sau khi Thế chiến II kết thúc vào năm 1945, một bức ảnh về Trận chiến Los Angeles đã thu hút sự chú ý của những người đam mê UFO, họ vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng nơi mà tám chùm đèn pha hội tụ trông giống như một UFO. Ngoài ra, sau khi “Sự cố UFO Roswell” nổi tiếng xảy ra vào năm 1947, ngày càng có nhiều người bắt đầu tin rằng Trận chiến Los Angeles năm 1942 không hề đơn giản. Dưới áp lực, quân đội Mỹ cũng mở một cuộc điều tra về Trận chiến Los Angeles.
Vậy kết luận của quân đội Mỹ là gì? Giống như sự cố Roswell, tất cả đều do khí cầu khí tượng gây ra.
Tại sao lại là khí cầu khí tượng? Lời giải thích được giới quan chức đưa ra là khi sự việc phát sinh, một khí cầu khí tượng xác thực đã được phóng ra ở khu vực Hollywood của Los Angeles, và có quân nhân chứng kiến, nói rằng UFO di chuyển rất chậm, phù hợp với tốc độ trôi của khí cầu. Ngoài ra, một số nhân chứng cho biết họ nhìn thấy một quả cầu lửa màu đỏ, các quan chức nói rằng đó là đèn gắn trên khí cầu.
Tuy nhiên, một số người thực sự đam mê UFO không chịu, đã đề xuất rất nhiều chất vấn. Ví dụ, lúc đầu tiên khi UFO được phát hiện, nó cách bờ biển 200km, nếu là khí cầu khí tượng được thả tại Hollywood, thì đáng lẽ nó phải được phát hiện ngay trên bầu trời Los Angeles. Làm sao nó có thể trôi xa như vậy mà không gây chú ý, mà khi nó trôi trở lại, liền bị coi là máy bay địch sao? Cũng có người lấy máy tính ra tính toán rồi nói, hai điểm cách bờ biển 200 km, chỉ sau 25 phút, khoảng cách chỉ còn 5km, tốc độ này không thấp, khí cầu khí tượng không thể trôi nhanh như vậy. Ngoài ra, khi radar lúc đầu phát hiện ra UFO, tại sao nó đột nhiên biến mất? Một số quân nhân giải thích, rằng điều này là do hệ thống radar không hoàn thiện tạo thành. Tuy nhiên, nếu radar của quân đội Mỹ mà ngay cả khí cầu khí tượng cũng không định vị được, mất dấu vết, thì hệ thống radar này không phải là vấn đề hoàn thiện hay không hoàn thiện, mà dường như nó không có lực phòng thủ. Ngoài ra, có người chất vấn, nếu đó quả thực là một khí cầu khí tượng, thì quân đội Mỹ với hơn 1.400 quả đạn pháo phòng không và vô số đạn súng máy, sao có thể không bắn trúng nó?
Theo cách này, “Trận chiến Los Angeles” cũng giống như “Sự cố Roswell” sau đó, với thái độ khác nhau giữa giới quan chức và người dân, đã trở thành một bí ẩn chưa được giải đáp trong giới UFO.
Tuy nhiên, sự việc này đến năm 2016, mới có thông tin mới được tiết lộ. Trong một tập trước đây, chúng tôi đã giới thiệu về William Mills Tompkins, một nhà khoa học từng là nhà phân tích cấp cao trong tổ chức tư vấn bí mật Douglas ở Hoa Kỳ. Ông đã tham gia nhiều chương trình không gian bao gồm “Kế hoạch Apollo”, tiết lộ sự tồn tại của các nền văn minh ngoại tinh trong cuốn sách “Các nhà khoa học được ngoại tinh nhân lựa chọn” và sự thực về việc người ngoài hành tinh sử dụng công nghệ để gây ảnh hưởng đến con người trên Trái Đất.
Phần nội dung này chúng ta sẽ không nhắc lại trong tập này, mà hãy nói về cách mô tả độc đáo của Tompkins về trận chiến Los Angeles, bởi năm đó ông cũng là một trong những nhân chứng tại hiện trường.
Tompkins cho biết trong chương trình phỏng vấn, rằng ông và gia đình sống trong một tòa chung cư cách biển bốn dãy phố. Vào đêm xảy ra sự việc, ông và em trai còn chưa ngủ, đang nằm trên sàn nhà nghe đài, đọc báo. Đột nhiên, cha của họ đến và bảo họ nhanh chóng lên boongke lộ thiên của tòa nhà chung cư. Ở đó, họ nhìn thấy trên đường chân trời có một điểm tròn sáng màu trắng, lơ lửng bất động trong không trung. Điều quỷ dị hơn chính là, ở bên trái của điểm trắng, có một chùm sáng hình cái bút. Họ nhìn như vậy trong năm phút, thì đột nhiên xuất hiện một ánh chớp chói lóa, chiếu sáng hết thảy mọi thứ. Sau khi ánh chớp vụt qua, họ phát hiện mọi thứ đã biến mất.
Đợi một lúc không phát hiện điều gì mới xuất hiện, họ trở về nhà ngủ, trong giấc ngủ bị đánh thức bởi tiếng súng phòng không. Tâm hiếu kỳ lớn hơn sợ hãi, nên họ lại chạy ra ngoài xem, thì phát hiện một vật thể bất minh UFO khổng lồ nằm ngay trên đầu, cách mặt đất khoảng 2.000m, 8 chùm đèn pha rọi tập trung vào thân nó, đạn pháo phòng không không ngừng bắn vào đáy của nó, mà nó không hề hấn gì.
Tompkins hồi ức lại tình hình lúc đó, chiếc UFO khổng lồ lưu lại đó khoảng một tiếng rưỡi đồng hồ, trong khoảng thời gian đó hàng trăm loại phi hành cơ khác nhau xuất hiện xung quanh nó, đại đa số đều có hình tròn, ngoài ra còn có những phi hành cơ hình điếu xì gà khổng lồ. Tompkins tiết lộ tình huống chưa được quan chức công bố: Sau cuộc công kích, đê chắn sóng Los Angeles chứa đầy các tàu hải quân cũng hết đạn, chứ không chỉ có lực lượng pháo binh duyên hải hết đạn. Cả hai hạm đội hải quân Thái Bình Dương của Mỹ, Hạm đội Đông và Hạm đội Tây, đều đã sử dụng hết đạn.
Như chúng tôi đã đề cập trước, số lượng, độ cao và tốc độ của các vật thể bay bất minh UFO được đề cập trong các báo cáo mục kích ở các khu vực khác nhau là khác nhau, có lẽ mô tả của Tompkins có thể giải thích hiện tượng kỳ lạ này.
Tuy nhiên, phải nói rằng vẫn chưa có kết luận về những gì đã xảy ra vào đêm đó ở Los Angeles, chúng tôi chỉ có thể mong đợi trong tương lai sẽ tìm được nhiều bằng chứng hơn để làm sáng tỏ bí ẩn cho mọi người. Vậy quý vị có xu hướng tin tưởng lời giải thích nào hơn? Hãy để lại tin nhắn và chia sẻ với chúng tôi. Sau đây, chúng tôi sẽ giới thiệu đến quý vị một sự kiện hy hữu trong lịch sử, khi một phi công Mỹ và một UFO chiến đấu trực diện.
27 phút đối đầu trực diện
Vào ngày 1/10/1948, George F. Gorman, một phi công 25 tuổi thuộc Lực lượng Vệ binh Quốc gia Không quân North Dakota (North Dakota Air National Guard), đang lái chiến đấu cơ P-51 bay qua thành phố Fargo chấp hành nhiệm vụ.
9 giờ tối hôm đó, khi Gorman chuẩn bị hạ cánh, anh bất ngờ phát hiện bên phải mình có một vật thể bay màu trắng phát sáng. Gorman đã liên lạc với tháp không lưu để báo cáo về phát hiện, nhưng tháp không lưu rất bối rối: Vì sao trên radar không hiển thị gì cả? Vì vậy, Gorman bay vòng lượn nghiêng, chuẩn bị tự mình kiểm tra.
Gorman cho biết trong báo cáo sau đó, rằng anh cảm thấy vật thể màu trắng có đường kính khoảng 15-20cm, và ánh sáng liên tục nhấp nháy. Tuy nhiên, khi Gorman đến gần nó, đèn của vật thể đột nhiên ngừng nhấp nháy, nó tấn tốc rẽ trái và lượn nghiêng.
Trong 27 phút tiếp theo, vật thể bí ẩn đã chơi trò mèo vờn chuột với Gorman với tốc độ cao trong không trung. Gorman nói rằng vật thể bay đã thực hiện các thao tác bay cực khó mà anh không thể sánh kịp, chẳng hạn như rẽ ngoặt cấp tốc và leo dốc tốc độ cao.
Gorman đã từng cố gắng bám theo vật thể bay này khi nó cấp tốc rẽ ngoặt, nhưng vì tốc độ quá nhanh nên bản thân anh đã tạm thời bất tỉnh.
Gorman cho biết, đó tuyệt đối không phải là vấn đề về thể chất, bởi vì rất ít phi công trên thế giới có thể rẽ ngoặt cấp tốc như vật thể đó mà vẫn tỉnh táo. Anh tin rằng vật thể bay này chắc chắn phải được điều khiển bởi sinh mệnh thông minh, bởi vì có một ý đồ rõ ràng đằng sau mỗi hành động bay của nó.
Phi hành đoàn và hành khách của một chiếc máy bay thương mại gần đó, cũng như hai nhân viên kiểm soát không lưu tại tháp đài đều mục kích cuộc truy đuổi trên không này.
Không quân Mỹ cũng đã tiến hành điều tra về vụ việc. Đoán xem kết luận của quan chức lần này là gì? Có thể rất nhiều người đoán đúng, theo tuyên bố chính thức, thứ mà Gorman gặp phải là một khí cầu khí tượng…
Gorman cũng không công khai đàm luận về vụ việc kể từ đó, nhưng anh đã nói riêng với bạn bè rằng anh không thể tin được rằng mình đã nhào lộn với một khí cầu phát sáng trong 27 phút. Vậy quý vị có tin không?
Theo Epoch Times
Hương Thảo biên dịch
© 2024 | Thời báo ĐỨC