Hạnh ngộ khán giả Sài Gòn - TP.HCM trong chương trình Như một lời chia tay, ca sĩ Khánh Ly xúc động nói rằng: "Người ta chảy nước mắt khi rất buồn hoặc khi hạnh phúc quá lớn đến với mình. Tôi nghĩ là, bên cạnh tôi còn những kiếp người còn đau khổ hơn và cần đến chúng ta nhiều hơn. Cho nên cái vui, cái buồn hôm nay của tôi, cá nhân tôi thấy không đáng gì khi đã được quý vị ở đây, khán giả của tôi bù đắp rất nhiều...".
"2 năm nữa thôi là tôi bước vào tuổi lão rồi, 80 rồi. Tôi không nghĩ mình có thể còn đứng trên sân khấu hát cho đến ngày hôm nay...
thiên anh |
Sau chương trình Dấu chân địa đàng mở màn cho tour diễn xuyên kỷ niệm 60 năm ca hát của Khánh Ly, đêm nhạc tại TP.HCM ngày 1.7 cũng "cháy vé" từ rất sớm. Có thể thấy, lần trở về nào cũng vậy, khán giả, người hâm mộ vẫn luôn đón chào bà như lời ca bà từng thể hiện và nhắn nhủ: "Nếu có yêu tôi thì hãy yêu tôi bây giờ. Đừng đợi ngày mai...", luôn dành cho bà "một tấm lòng" thật đẹp, như câu hát bà luôn dành để khép lại mỗi buổi diễn của mình: "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…".
Khánh Ly gọi Quang Thành là con, xem anh như con của mình vì "có những việc tôi không thể làm được nếu không có con tôi giúp đỡ, và một trong những người con đó là Quang Thành" thiên anh |
Chia sẻ cùng khán giả, Khánh Ly nói: "Để chuẩn bị cho chuyến đi này, tôi tình cờ mở tủ áo của mình, thấy chiếc áo dài này. Chiếc áo tôi có đã 20 năm rồi mà chưa lần nào mặc. Và đây là chiếc áo chồng tôi đặt may cho tôi. Khi nhìn thấy chiếc áo, tôi lại nhớ ông Trịnh Công Sơn có nói: áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau...".
Trong sự xúc động cùng lời chào khán giả Sài Gòn - TP.HCM, bà thổ lộ rằng không biết mình vui hay buồn khi trở lại thành phố này. "Trong suốt hơn 2 năm qua, chúng tôi ở xa các anh chị, xa khán giả quê nhà nửa vòng trái đất, tôi trải qua những ngày tháng hồi hộp, lo âu vì không biết bao giờ mình có thể trở lại đây. Và khi trở lại đây rồi liệu mình sẽ còn được gặp những ai... Tại sân khấu này, chúng tôi hôm nay thiếu đi 2 người mà không bao giờ tôi nghĩ là chuyện đó có thể xảy ra. Nhưng tai họa đến thì mình không tránh được. Thật là ngậm ngùi...".
Bức tranh gạo của Khoa Đăng - cũng là người mến mộ Khánh Ly thực hiện để tặng bà thiên anh |
Vậy nên khi tập chương trình ở sân khấu này, chỉ là tập thôi mà như bà nói, "tôi muốn chảy nước mắt, vì tôi nghĩ đến những người đã bỏ chúng ta đi và tôi nghĩ đến chính thân phận của mình... 2 năm nữa thôi là tôi bước vào tuổi lão rồi, 80 rồi. Nghe 80 tuổi mà tôi thấy lạnh hết cả người, tôi không nghĩ mình có thể còn đứng trên sân khấu hát cho đến ngày hôm nay. Cũng như khi tôi nhìn thấy chiếc áo dài trong tủ, tôi nhớ đây là kỷ niệm...".
Và, khán giả đến với Khánh Ly, đến với tiếng hát của bà cùng âm nhạc Trịnh Công Sơn hôm nay, có lẽ cũng là vì tất cả đã có cùng kỷ niệm, có một thời đã đi qua cùng nhau. Nên, hẳn là ai cũng nhẹ nhàng quên đi những dấu vết thời gian đã hằn trên tiếng hát.
"Ai cũng thương tôi cả, các anh chị, khán giả ở đây thương tôi, khán giả nửa vòng trái đất bên kia cũng ôm ấp tôi. 40, 50, 60 năm qua, mọi người đã chia sẻ cùng tôi từng giọt mồ hôi, từng giọt nước mắt; chia với tôi những đồng tiền mà quý vị kiếm được. Tôi muốn được chia tình yêu thương này ngày hôm nay, tại nơi này, đến tất cả mọi người. Vì đây là nơi tôi được lớn lên, là cái nôi cho tôi những ngày chập chững bước vào nghiệp dĩ. Chẳng bao giờ tôi quên con đường Lê Thánh Tôn (cũng là nơi sân khấu Idecaf tọa lạc), là nơi tôi đã gặp lại ông Trịnh Công Sơn - người đã cho tôi một đời cơm áo, một đời ân nghĩa, người đã cho tôi thành danh trước khi tôi thành nhân".
Biểu diễn cùng Khánh Ly là những nghệ sĩ đồng hành với chương trình Vòng tay nhân ái: Hồng Vân, Paolo Tuấn, Quang Thành, Hoàng Đức Huy và đặc biệt dịp này còn có ca sĩ hải ngoại Phương Hồng Ngọc - giọng hát nổi danh trên đài phát thanh Sài Gòn, cùng thời với Phương Hồng Quế... thiên anh |
Trong đêm nhạc, Khánh Ly cũng "nói rõ hơn với quý vị, các anh chị vì sao chủ đề là Như một lời chia tay. Là vì, tôi muốn chào các anh chị một lần, để lỡ sau này tôi không còn cơ hội đó nữa, thì khi ra đi tôi không nợ một lời chào. Xin cho phép tôi được chào các anh chị, để một ngày nào đó nếu ra đi tôi cũng sẽ rất bình an, như một lời chia tay...".
Nguồn: Báo Thanh Niên điện tử
© 2024 | Thời báo ĐỨC