Bài viết được đăng tải trên baophunu nói về một bức ảnh ghi lại khoảnh khắc bất chợt của 3 nhân vật ngồi trên một chiếc ghế băng dài.
Hai người lớn, một người đàn ông và một người phụ nữ ngồi ở hai đầu, cả hai đều chăm chú nhìn vào smartphone.
Ở giữa chiếc ghế băng, một cậu bé đang mím chặt môi, mặt hơi cúi, hướng ánh nhìn xuống đất, khoanh tay trước пɡựс, ôm một chai nước suối. Giữa ánh nắng vàng của mùa hè, 3 người họ, tuyệt nhiên không có sự giao tiếp hay điều gì thể hiện một “mối liên quan” cụ thể. Cảm giác nổi bật nhất, khi ngắm nhìn cậu bé ở giữa ghế băng, đó là một nỗi cô đơn – cô đơn giữa thế giới của công nghệ, thế giới của người lớn.
Sức hấp dẫn khó cưỡng của đıện thoại thông minh đã khiến bố mẹ trở nên bận bịu, thiếu quan tâm và gần gũi con cái khiến cho trẻ cảm thấy cô độc, cảm thấy như bị bỏ rơi trong chính tổ ấm của mình.
Thậm chí, trong nhiều gia đình, những chiếc đıện thoại thông minh bỗng biến thành “con mọn”, “con cưng” được chúng ta chăm chút, buộc chúng ta phải kè kè bên nó, chiếm dụng hầu hết mọi khoảng thời gian rảnh của ta, là nguồn vui vô tận của ta… chứ không phải là những đứa con bằng xương bằng thịt.
Nhìn bức ảnh này, bạn có thấy mình trong đó không? Bạn có nhớ cảnh mình mải mê “vuốt ve” chiếc smartphone, cười tủm tỉm khi lướt Facebook và thấy ảnh mình đăng lên có hàng trăm like, khoái chí vì thắng được ván game đã chinh phục cả tháng trời, trong khi em bé của bạn đang lẵng nhẵng bám dưới chân, nài nỉ mẹ cùng đọc một quyển sách hay buộc giúp một chùm tóc không?
Bạn có từng hẹn hò với chồng trong quán café, và mỗi người ôm một chiếc máy, và để con “an toàn”, bạn bắt con ngồi yên một chỗ cho dễ kiểm soát, thay vì thả cho chúng chạy lòng vòng chỗ này chỗ kia…
Một câu chuyện, đừng để gia đình tan nát vì “phây”
Quả thật, những thiết bị công nghệ hiện đại, những sản phẩm số trên nền internet như FB giúp chúng ta mở rộng quan hệ xã hội, tìm ra những người bạn, người quen cũ của mình, giúp gắn kết và liên lạc với người thân ở xa… Nhưng mọi việc không dừng lại ở những tính năng hữu ích như vậy.
Ở xung quanh chúng ta, có vô số câu chuyện hôn nhân tan vỡ hay đang đứng bên bờ vực thẳm, nguyên nhân cũng chỉ tại FB. Chị Nguyễn Ngọc Lan, 36 tuổi, quận Cầu Giấy, Hà Nội chia sẻ: Chỉ vì người chồng mua tặng chị chiếc Ipad dịp sinh nhật nên mọi sự bây giờ hối cũng không kịp. Chị kể chuyện trong nước mắt: Có Ipad, chị cũng đua theo bạn bè lập FB, rồi nghiện “món” này lúc nào chẳng hay.
Chị xao nhãng việc nấu nướng, mặc kệ chuyện học hành của con cái. Nhờ có mạng xã hội mà chị cũng tìm được anh chàng người yêu cũ hàng chục năm biệt tích. Hai người nhắn tin qua lại, Chồng chị Lan là người tinh tường nên dễ dàng phát hiện ra vợ mình có liên hệ với bạn trai cũ. Không chịu được, chị đâm đơn ra tòa, anh cũng đồng ý không chút do dự. Và lý do ly hôn của hai người thật đơn giản.
Cũng nhờ FB, có người đã phát hiện ra mình là kẻ thứ 3, phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Chị Trần Ngọc Anh đã kể câu chuyện buồn của mình khi tình cờ phát hiện người chồng sắp cưới đã có vợ con. Với bản tính tò mò nên chị Ngọc Anh đã truy cập vào FB của tất cả những người bạn có lời bình luận trên FB của người chồng sắp cưới và tình cờ phát hiện ra một nhân vật lạ. Chị nhấn chuột vào và nhìn thấy anh trong bộ đồ chú rể, người đứng bên cạnh là vợ anh. Tiếp tục lần vào FB đó chị thấy cả gia đình anh cười hạnh phúc mãn nguyện bên nhau. Vậy mà anh dối chị rằng anh chưa có người yêu chứ đừng nói là có vợ.
Bài văn của một cậu bé lớp 2 ở Trung Quốc về một người mẹ suốt ngày mải mê xem điện thoại với nội dung như sau:
“Thứ 3, ngày 8/3
Hôm nay là ngày Quốc tế Pʜụ пữ 8/3. Trong ngày này, mình muốn gửi lời cảm ơn tới mẹ của mình vì hàng ngày mẹ đều phải đi làm hết sức mệt mỏi, mình sẽ làm một vài việc cho mẹ.
Đầu tiên, mình kể cho mẹ nghe một câu chuyện nhỏ. Nhưng hình như mẹ không thích nghe chuyện mình kể, mà cứ dán mắt vào đıệɴ thoại thôi. Điều này khiến mình rất buồn.
Mình nghĩ có lẽ mẹ sẽ vui khi nghe lời chúc của mình, vậy nên mình đã gửi lời chúc mừng ngày 8/3 đến mẹ. Thế nhưng mẹ vẫn nhìn chằm chằm vào đıệɴ thoại khiến cho mình càng cảm thấy buồn hơn. Mình nghĩ cách này chắc cũng không được rồi, mình sẽ đấm lưng cho mẹ vậy.
Mình dùng hết sức đấm lưng cho mẹ, nhưng mẹ vẫn không rời mắt khỏi chiếc đıệɴ thoại, gương mặt chẳng tươi tỉnh chút nào. Mình lại càng buồn hơn nữa.
Sau đó, mình quyết định đi rửa chân cho mẹ. Lúc mình rửa chân cho mẹ, cuối cùng mẹ cũng rời mắt khỏi chiếc đıệɴ thoại. Việc này khiến mình cảm thấy vui hơn một chút nên càng ra sức rửa chân cho mẹ.
Khi đã hoàn thành nhiệm vụ, mình hy vọng sẽ được mẹ khen thưởng, thế mà mẹ lại chỉ nghiêm giọng nói với mình: “Hôm nay con rửa chân tốt đấy, nhưng lần sau rửa sạch hơn chút nữa nhé!”
Mình thật sự rất buồn. Thế rồi lúc đi ra khỏi phòng, mẹ còn không quên dặn dò mình: “Mau đi viết nhật ký đi!” Ngày quốc tế Pʜụ пữ 8/3 của mình đã trôi qua một cách buồn chán như thế đó.”
Dành thời gian cho smartphone quá nhiều, không chỉ tiêu tốn quá nhiều thời gian, ảnh hưởng tới sức khỏe của bản thân, mà còn ảnh hưởng tới các mối Ǫцап ʜệ trong gia đình. Hãy đặt smartphone xuống và yêu thương nhiều hơn.
Đừng để các con yêu bé bỏng phải cô độc ngay trong tổ ấm của chính mình. Lẽ nào, chơi với con không quan trọng bằng những niềm vui ảo, những thông tin ào ạt chảy trôi mỗi ngày trong thế giới công nghệ sao?
Đừng để bạn, và rất có thể trong tương lai, cả những đứa trẻ của bạn thuộc về thế hệ “cúi đầu” (theo đúng nghĩa đen), mải cúi đầu “phục vụ” công nghệ, quan tâm đến đıệɴ thoại và những thứ ảo hơn là cuộc sống tươi đẹp bên ngoài, hơn là hạnh phúc giản dị thường ngày ở ngay bên cạnh ta.
Hiểu Minh (T/h)
© 2024 | Thời báo ĐỨC