Lam Anh được biết đến là một ca sĩ nổi tiếng tại hải ngoại, từng song ca với Bằng Kiều bài hit Nơi tình yêu bắt đầu. Cô được trung tâm Thúy Nga ưu ái dành cho nhiều tiết mục đặc sắc, chiếm tình cảm của cả khán giả trong nước.
Mới đây, tại chương trình Trúc Diễm Show, Lam Anh đã hé lộ đôi điều về bản thân thông qua việc trả lời một số câu hỏi ngẫu nhiên được đưa ra.
Bạn đã bao giờ cố gắng làm điều gì đó để khiến người yêu ghen chưa?
Tôi không bao giờ cố tình để người yêu ghen nhưng nhiều khi vì cái vô tình của tôi mà để người ta ghen. Họ yêu tôi thì họ phải ghen chứ tôi không hề muốn cho họ cảm giác ghen tuông.
Chẳng hạn, tôi đi hát được nhiều người thích, có tình cảm rồi hỏi han, trò chuyện. Tôi đâu hề biết họ thích tôi nên cũng vô tư, ai ngờ đâu lại xảy ra chuyện nọ chuyện kia, khiến người yêu ghen tuông.
Tóm lại, tôi chưa bao giờ cố tình làm điều gì để người yêu, bạn trai ghen. Nhưng dù sao đi nữa, trong tình yêu thì ghen tuông là một thứ không thể thiếu, nó làm cho tình yêu có thêm nhiều gia vị.
Bạn đã bao giờ hẹn hò online chưa?
Tôi đã từng hẹn hò qua mạng. Tôi nghĩ, việc hẹn hò qua mạng có nhiều ở Mỹ hơn Việt Nam vì bên này mọi người bận rộn đi làm ăn, không có thời gian gặp gỡ bên ngoài. Bởi vậy nên họ chọn cách hẹn hò qua mạng.
Tôi từng thử hẹn hò qua mạng một lần nhưng cảm thấy không ổn lắm, khá ngại. Từ đó tôi thôi luôn không thử thêm lần nào nữa. Tôi ngại vì bình thường đi hát đã phải make up các kiểu rồi, giờ đi hẹn hò cũng phải lồng lộn nữa thì hơi mệt.
Hồi nhỏ bạn sống ở đâu?
Thuở nhở tôi sống tại Việt Nam, ở một làng quê, trong con xóm nhỏ nên tuổi thơ của tôi là những trò chơi dân dã, xuề xòa. Trò gì tôi cũng biết, cũng chơi. Không có trò gì là tôi không chơi.
Sau này tôi sang Mỹ, thấy trẻ con chỉ cầm điện thoại với Ipad chơi mà chán.
Hãy kể một kỷ niệm xấu hổ của bạn khi còn nhỏ?
Kỷ niệm xấu hổ của tôi chắc đứa trẻ nào cũng từng trải qua, đó là đái dầm.
Trước khi trở thành một ca sĩ nổi tiếng tại hải ngoại, bạn từng trải qua thời gian đi đầu sang Mỹ du học. Bạn có gặp khó khăn gì trong giai đoạn đầu tiên đó?
Từ khi còn ở bên Việt Nam, tôi đã đi hát tại các phòng trà. Năm 2007, tôi sang Mỹ du học nhưng không hề có sự chuẩn bị hay vốn liếng tiếng Anh. Thời gian đầu, tôi đặt chân tới Seattle. Tại đây, tôi cảm giác như mình bị câm, bị điếc, không thể giao tiếp với ai.
Thời tiết bên Seattle rất lạnh, không như Nam Cali nên tôi không quen. Ở Việt Nam, tôi chỉ đi guốc cao gót chứ không đi giày. Tôi mang một đống guốc cao gót sang Mỹ, cuối cùng không đi được đôi nào vì lạnh.
Cô bạn cùng nhà trọ thấy thế liền dẫn tôi đi mua một đôi giày, nhưng tôi không lựa được đôi nào, đành đi về.
Sau vài tháng ở Seattle, tôi không chịu nổi nên đành chuyển qua New York. Tôi cứ nghĩ bên New York có nhiều người quen thì sẽ vui hơn nhưng cũng không khá hơn là bao.
Tôi không được đi hát, phải đi làm thêm kiếm tiền. Chú tôi có một tiệm nail nên tôi tới phụ giúp chú, có chút đồng ra đồng vào nên cũng vui hơn.
Tuy nhiên, tôi thấy đời sống bên Mỹ này quá khác biệt so với bên Việt Nam. Ở Việt Nam, cuộc sống nhộn nhịp, đông đúc mà qua Mỹ lại vắng lặng nên mới sốc.
Từ New York, tôi sang Cali thì mới hòa nhập tốt hơn vì bên này có nhiều người Việt, đồ ăn Việt, nói tiếng Việt, giống Việt Nam hơn
Nguồn: Tổng hợp
© 2024 | Thời báo ĐỨC