Rico Reissmann (Rico Reißmann), chàng trai người Đức, đã chọn cách khác biệt để thực hiện hành trình dài hơi vòng quanh thế giới, đó là đi bộ. Chuyến đi bắt đầu từ tháng 6/2015, lúc Rico vừa 29 tuổi, đến nay sau hơn 2 năm, anh đã đi được đoạn đường hơn 40.000 km từ châu Âu sang châu Á.
Rico cùng với chiếc xe đẩy của mình - Ảnh: NVCC
Khi được hỏi động lực để thực hiện chuyến đi này, Rico cho biết chính là để thử thách bản thân. Anh muốn từng bước cảm nhận những nẻo đường mà không sử dụng các phương tiện di chuyển. Đi bộ khác với du lịch bằng tàu xe hay máy bay ở chỗ bạn có thể chậm rãi "nhấm nháp" cảnh đẹp của mỗi vùng đất khi đặt chân đến, không vội vã, không căng thẳng. Với anh, điểm thú vị nhất khi đi vòng quanh thế giới với cuốn sổ lịch trình bỏ trống là bạn không phải bận tâm ngày mai sẽ dừng chân ở đâu, gặp những ai mà chỉ cần chờ đợi điều bất ngờ sẽ đến.
Bước đi đầu tiên là quan trọng nhất
Rico chia sẻ với Ngoisao.net, ngoài sức khỏe dẻo dai ra thì điều quan trọng nhất để có thể thực hiện chuyến đi không phải tài chính mà là sự kiên nhẫn và bước đầu tiên trong hành trình. Bạn không tốn nhiều chi phí khách sạn, xe cộ bởi chỉ cần đôi chân khỏe, chiếc lều cùng kiến thức sinh tồn đã chuẩn bị sẵn sàng từ nhiều năm là có thể sống sót vài ngày dù hết tiền. Tuy nhiên nếu không kiên định trên quãng đường ngắn đầu tiên thì có thể nhụt chí dẫn đến "xôi hỏng bỏng không".
Anh kể, bố và chị gái không ủng hộ chuyến đi vì sợ rằng anh sẽ không còn cơ hội gặp người bà đã 87 tuổi. Đây cũng là điều trăn trở nhất của anh suốt quá trình lên kế hoạch. Mất nhiều thời gian để thuyết phục gia đình với lý do nếu không thực hiện điều này ngay bây giờ thì có lẽ sẽ không bao giờ bởi tuổi tác, sức khỏe và sự nhiệt huyết của tuổi trẻ không đợi ai cả. Ra đi với quyết tâm lớn như vậy, nhưng những ngày đầu mỏi chân do chưa quen với việc đi bộ vì thường xuyên chỉ ngồi xe ôtô đi làm đã khiến anh chàng cảm thấy nản lòng. Rico rất vất vả mới có thể hoàn thành chặng đầu tiên lang thang một mình trên đường vừa buồn vừa không quen với điều kiện sống thiếu thốn so với trước kia.
Chuẩn bị cho chuyến đi
Ảnh: NVCC
Bạn đồng hành trên những chặng đường của anh là chiếc xe đẩy tự chế. Nhằm giữ sức bền, Rico không đeo ba lô nặng tránh mỏi vai mà để hết đồ đạc lên xe kéo rồi kéo đi khắp nơi. Bên cạnh đó, đi bộ vòng quanh thế giới chắc chắn không dành cho những người thích sống ảo bởi bạn không thể mang theo nhiều hành lý hay quần áo đẹp, dù ngang qua cảnh núi non hùng vĩ cũng không thể check-in vì điều kiện không cho phép, thậm chí có khi bị cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài do sóng điện thoại và internet chập chờn. Chính vì vậy mà trang bị kiến thức sinh tồn là cần thiết.
Tài chính là một trong những vấn đề nan giải nhất vì bạn buộc phải nghỉ công việc cố định hàng năm trời. Với Rico, anh cùng vài người bạn lập ra một dự án và kiếm tiền từ đó để trang trải, kết hợp với sự ủng hộ của cộng đồng dọc đường đi. Còn nhiều người khác chọn cách trở thành một travel blogger kêu gọi tài trợ từ các nhãn hàng... Những điều này đều phải được tính toán kỹ lưỡng từ trước.
Mến Việt Nam, yêu bánh mì nhưng không thích Sài Gòn
Rico ở Phố đi bộ Bùi Viện - Ảnh: Thành Nguyễn
Hành trình hơn 2.000 km ở Việt Nam của Rico thông qua cửa khẩu Việt - Lào đến Vinh, Huế, Đà Nẵng rồi đi dọc miền Trung ra Phan Thiết, Đà Lạt, Sài Gòn và cuối cùng là các tỉnh miền Tây trước khi đi bộ sang Campuchia. Rico cho biết, anh nhận được sự đón tiếp nồng hậu của người địa phương suốt đường đi, chủ homestay thân thiện, nhiệt tình hướng dẫn chi tiết đoạn đường sắp tới cần lưu ý những gì khiến anh cảm mến đất nước này rất nhiều. Tuy nhiên vì thích cảnh quê thanh bình hơn nên cá nhân anh không có cảm tình đặc biệt với những thành phố xô bồ, đông đúc như Singapore hay Hong Kong. Sài Gòn cũng vậy, không đọng lại ấn tượng gì nhiều ngoài trải nghiệm sang đường "kinh hoàng" ở đây.
"Tôi không bao giờ uống cà phê vì là tín đồ của trà, tuy nhiên khi vô tình ngửi thấy mùi cà phê ở Việt Nam, tôi đã rất muốn thử", Rico chia sẻ khi nhìn thấy ly cà phê cốt dừa hấp dẫn trong một quán ở Sài Gòn. Chàng trai 33 tuổi cũng không quên nhắc đến món bánh mì "ngon nhất thế giới" với đôi mắt sáng rỡ. Vì không có thói quen ăn nhiều vào buổi sáng nên anh đã chọn bánh mì rồi phải lòng món ăn này.
Những ngày trên đất Việt, anh thường bắt đầu ngày mới với ổ bánh mì thơm giòn nếu có thể, sau đó còn mua mang theo dọc đường đi. Vì vậy nếu nói ấn tượng về đất nước hình chữ S thì có lẽ giao thông và bánh mì là hai thứ mà anh không bao giờ quên được. "Sài Gòn xe máy nhiều khủng khiếp, lại không đi theo làn, giờ cao điểm thì kẹt xe, thỉnh thoảng có người vượt đèn đỏ nên tôi thật sự bối rối khi sang đường. Thời gian đầu khi đến Sài Gòn, phải một ngày sau mới dám băng qua đường, nhưng ngẫm lại thì đây là trải nghiệm khó quên".
Nguồn: Ngôi Sao
© 2024 | Thời báo ĐỨC